Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 613
Cập nhật lúc: 2024-10-22 09:05:57
Lượt xem: 52
Nếu không thì bây giờ cũng không cần cô ấy tới thức tỉnh mẹ chồng: "Mẹ, cái gì mẹ cũng cho là đương nhiên, Tinh Tinh là một cô gái xinh đẹp, em ba thích Tinh Tinh chứ không thích Tuệ Tuệ.”
Dâu cả nhà họ Tống nói: "Mẹ, mẹ thật sự cho rằng lúc trước chúng ta có thể thành công sao? Mẹ có bao giờ nghĩ tới, nhiều năm như vậy, có ai thực sự thành công lừa em ba được hay không? Nói không chừng chi thứ hai chúng ta cùng nhà mẹ đẻ của mẹ đều có thể bị em ba trực tiếp g.i.ế.c c.h.ế.t cũng nên đó.”
Mặc dù thím hai Tống là người ngoan cố, nhưng cũng không phải nghe không lọt lời của con dâu, nhưng mà trong lòng bà ta vẫn cảm thấy bất đắc dĩ.
"Em ba của con."
Bà ta vừa định nói sẽ không làm như vậy đâu, nhưng nhớ tới bộ dáng hung ác của cháu trai thì lại không dám chắc.
Ngoài phòng bỗng nhiên vang lên một tiếng nổ, vừa mới chạng vạng, ánh nắng chiều vẫn còn đang le lói, dường như đã trở nên tối đi chỉ trong thoáng chốc.
Đèn trong phòng bị bật lên, dâu cả nhà họ Tống thật sự cảm thấy gặp phải mẹ chồng như vậy trong lòng rất là mệt mỏi.
Cô ấy nhìn thoáng qua sắc mặt mẹ chồng dường như càng ngày càng đen thui, cũng không thể không nhắc nhở bà ta thêm một lân: "Mẹ, chi thứ nhất của hôm nay không thể so với ngày xưa được nữa.”
"Vì sao em ba không ra tay, đây đều là vì nể mặt cha, nếu như mẹ thật sự vì nhà mẹ đẻ và cháu gái của mẹ mà đắc tội Tinh Tinh với chi thứ nhất thì sau này khi mẹ già rồi, con với Văn Thành cũng sẽ không lo cho mẹ nổi nữa.”
Tóm lại, mẹ muốn tìm đường c.h.ế.t thì cũng đừng kéo theo cả nhà của chi thứ hai: "Mẹ, cha đã rất muốn ly hôn với mẹ rồi, nếu mẹ còn tìm đường chết, đến lúc đó chúng con cũng không thể khuyên nổi đâu.”
"Con..." Thím hai Tống bị tức đến đau ngực, đau đầu, không thể thở nổi một hơi nào, bà ta còn cực kỳ muốn ngất đi.
Bà ta ngoan cố nửa ngày, cuối cùng nói: "Nói cái gì vậy hả, không biết lớn nhỏ, con xem từ khi cái con tiểu yêu tinh kia trở về thì mẹ có từng chọc ghẹo gì nó không?"
Bà ta đúng là không vui, nhưng cũng là rụt ở trong nhà mà không vui, có khi nào chạy đến chỗ chi thứ nhất tỏ vẻ không vui không?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-613.html.]
Dâu cả nhà họ Tống nghe đến đó, trong lòng thả lỏng hẳn ra, lân này vô cùng trực tiếp mà nói thẳng ra:
DTV
“Mẹ, cũng chỉ có mẹ cảm thấy cháu gái của mẹ là một món bảo bối, ở trong mắt của người khác nó chẳng là cái thá gì cả, vẻ bề ngoài thì bình thường, tính tình thì đần độn không được mấy ai thích, nó mới thật sự là đứa có văn hóa thấp, nhà mẹ đẻ còn có một đống cực phẩm trọng nam khinh nữ, ai dính vào nó thì người đó mới là xui xẻo á.”
“Tại sao mẹ lại cho rằng nó có thể lừa được em ba chứ, còn có thể mang lại lợi ích cho nhà mẹ? Nếu so về vẻ đẹp thì ngay cả là mẹ của năm đó chắc còn không bằng nữa là." Cô ấy còn chưa nói hết, mắt của cha chồng cô ấy đã mù rồi, chẳng lẽ em ba của cô ấy còn có thể mù thêm một lân nữa hay sao?
Thật ra thì Lý Tuệ Tuệ đúng thật là không xấu xí.
Nhưng dâu cả nhà họ Tống chính là muốn thức tỉnh mẹ chồng của cô ấy, đỡ cho đầu óc bà ta không được tỉnh táo mà gây ra chuyện gì nữa, nếu không thì chi thứ hai của bọn họ mới thật sự bị bà ta g.i.ế.c chết.
Dâu cả nhà họ Tống tức giận đến không chịu nổi, mấy năm nay cô ấy cũng nhịn đủ rồi.
"Với lại, em ba là con của chi thứ nhất, người ta có cha mẹ ruột hẳn hoi, mẹ lại chưa từng nuôi em ba được bữa nào, tại sao người ta phải đáng bị mẹ lừa cơ chứ, đã vậy mà mẹ còn muốn hận vợ của người ta nữa sao?"
"Con..."
Thím hai Tống tức giận đến bệnh xuất huyết não cũng sắp tái phát, con dâu này có phải là muốn leo lên đâu bà ta ngồi luôn rồi hay không, những lời này cứ từng câu một chọc vào chỗ đau của bà ta. Bà ta cứ muốn ngoan cố đấy.
Lý Tuệ Tuệ tắm nước lạnh đi vào từ bên ngoài cũng cảm thấy đau tim, cô ta cũng thấy tức, vừa tức vừa lo vừa xấu hổ, cuối cùng huhu một tiếng xấu hổ mà òa khóc: "Chị dâu, em không phải là người không biết xấu hổ như chị nghĩ bây giờ em đã có đối tượng rồi, anh ấy rất tốt rất tốt.”
"Chỉ là yêu thích một người mà thôi, không lẽ lúc còn trẻ chị chưa từng yêu thích ai hay sao?" Cô ta nói xong thì òa khóc một tiếng rồi chạy ra ngoài.
Dâu cả nhà họ Tống: “...”
Có nhiêu đây mà đã khóc rồi à?
Cô ấy còn nhớ rõ lúc cô ta mượn 60 đồng, để cho chi thứ hai của bọn họ phải gặm khoai lang khoảng chừng hết nửa năm, ăn đến dạ dày của cô ấy cũng sắp co thắt lại, cho tới bây giờ mỗi lân cô ấy nhìn thấy khoai lang đều muốn nôn.