Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 565
Cập nhật lúc: 2024-10-21 21:08:02
Lượt xem: 58
Cô ba Tống hừ lạnh nói một tiếng:
“Bà, bà nói xem chị ai tốt như thế, lại vừa xinh đẹp vừa có năng lực, còn có thể vì cứu anh ba mà hủy dung. Con gái đã bị hủy dung, bây giờ cả nhà chú hai trở về còn không biết có nhận chị hai nữa không đó."
“Thân phận hiện tại của chị hai thật xấu hổ mà."
Lời này vừa nói ra, trong phòng lập tức yên lặng, họ cũng phải cảm thán thân phận hiện tại của cô hai Tống quả thật rất xấu hổ.
Tống Nhị được hai ông bà nhận làm con trai thứ hai dưới danh nghĩa của mình.
Bây giờ người ở chi thứ hai còn chưa chết, đối phương còn có con, vậy thân phận con gái nuôi Tống Nhị này phải xử lý thế nào đây?
Cô ba Tống lập tức cảm thán:
“Bà à, nếu nhà chú hai không nhận chị hai thì phải làm sao bây giờ? Bà có thể làm chủ sao? Chị hai có ân cứu mạng anh ba, lại vì anh ấy mà bị hủy dung, nếu không được công nhận thì càng xấu hổ hơn nhiều.”
“Cháu im miệng đi.”
Cô ba Tống còn chưa nói xong đã bị quát im miệng.
Cô tư Tống là cô gái là thành viên thứ tư, cô ấy cảm thấy bà nội thật sự rất thiên vị, đến cháu gái còn không thương mà lại thương đứa cháu dâu còn chưa gặp mặt kia.
“Bà, bà thiên vị quá.”
Cô ấy tuổi còn nhỏ, trước kia bà nội thương các cô ấy bao nhiêu, đến ngay cả nói nặng cũng không nói mà hôm nay bà lại dạy dỗ chị ba không biết bao nhiêu lần.
Bà cụ Tống mặc kệ cô ấy, bà ấy đặt tấm cảnh trong tay xuống rồi nhìn mấy đứa cháu gái nói:
“Muốn thiên vị thì cũng là thiên vị các cháu, các cháu có biết mấy tuổi chú hai của các cháu đã bị thất lạc không?"
Nói đến chuyện này, bà ấy lập tức cảm thấy chua xót, lúc con trai bị thất lạc mới có mấy tuổi, bây giờ bà ấy thương con trai thế nào cũng không quá đáng. Người còn chưa tới, lúc nào bà ấy mới có thể gặp được đây?
Thấy sắc mặt của bà cụ Tống không tốt, cô hai Tống vội vàng chạy ra làm bầu không khí vui vẻ hơn:
“Bà đừng tức giận, cháu từng gặp chị dâu rồi, rất xinh đẹp.”
Quả nhiên bà cụ Tống cảm thấy hứng thú, bà ấy còn rất vui vẻ hỏi:
“Thật không?"
Cô hai Tống gật đầu:
“vâng ạ, dáng dấp rất xinh đẹp, còn hiểu biết các loại ngọc, lúc ấy con chuẩn bị mua ngọc cho ông nội, là loại noãn ngọc vô cùng tốt nhưng lại bị chị ấy mua trước."
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-565.html.]
Điều này. Lời vừa nói xong, trong phòng trở nên vô cùng yên tĩnh, đồ đưa cho lão gia bị cô nhóc kia mua mất?
Cô ba Tống vừa bị mắng nên không nói gì. Cô tư Tống tặc lưỡi:
“Chị hai, tính cách này của chị còn có thể để người khác mua mất, không phải đấy chứ? Chị nói là mua cho ông nội hả?”
Cô hai Tống gật đầu:
“Đúng vậy, chị nói ra giá gấp ba lần mua để mua về hiếu thuận trưởng bối, chị ấy lại không nhượng bộ, cũng bởi vì vậy nên có gây ra chút xung đột với chị ấy.”
Cô tư Tống cảm thán:
“Điêu ngoa như vậy, sao chị có thể cướp của chị ta được? Đã nói là để hiếu thảo với trưởng bối mà cũng không chịu nhượng bộ, vậy cũng quá khó sống chung rồi.”
Người còn chưa gặp mà cảm giác đầu tiên của mọi người chính là vợ của Tống Văn Cảnh là người tương đối không dễ ở chung.
Cô hai Tống là người nào chứ, thật ra mấy cô con dâu ngồi đây đều hiểu rõ.
Đến Tống Nhị cũng phải chịu thua thiệt, vậy cô nhóc kia có thể dễ sống chung sao?
Cô hai Tống lại cười cười, cô ấy dùng vẻ mặt hiền lành nói:
“Khi đó, chị dâu cũng không biết ông nội sẽ là ông nội của chị ấy.”
Những lời này của cô ấy thật ra là để làm nên, cô ấy hy vọng nhà họ Tống biết tất cả ân oán của cô ấy và chị dâu đều là vì nhà họ Tống.
Cho dù phía sau có điều gì đó không đúng cũng là bởi vì nhà họ Tống chứ không phải là vì cô ấy. Cuối cùng cô ấy còn vì cứu người anh trai này mà bị hủy dung.
Cuối cùng cô cả Tống ở bên cạnh ho nhẹ một tiếng rồi nói:
“Có lẽ sẽ không xảy ra xung đột gì đâu, em vì cứu chồng của em ấy mà bị hủy mất gương mặt sinh đẹp, còn việc xung đột cũng là vì để mua ngọc cho ông nội mới sinh ra."
“Nếu em ba vì việc này mà ghi hận em, vậy cũng không thể nói nổi, trừ phi..."
Trừ phi còn có gì khác nữa. Một cô gái vì cứu người khác mà bị hủy dung, xung đột lúc trước cũng là để hiếu thảo với trưởng bối nên mới xuất hiện.
Nếu như vậy mà vẫn muốn ghi hận, vậy sau này ai dám tiếp xúc với gia đình em ba nữa?
Bà cụ Tống còn chưa nhìn thấy người, khi chưa thấy người thì bà ấy sẽ không đánh giá người khác lung tung nên tạm thời không lên tiếng.
Lúc này, ông cụ Tống đang đọc báo ở bên cạnh lại hỏi:
“Vậy lúc cháu cứu Văn Cảnh có thấy nó giống với chú ba của cháu không?"
Câu hỏi này thật sự tương đối xấu hổ.