Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 512
Cập nhật lúc: 2024-10-21 11:29:21
Lượt xem: 70
Đôi mắt Tân Lâm thản nhiên nhìn bà ấy:
"Cô nhỏ vẫn trả giá gốc, một thùng một tháng không đủ à?”
Giá gốc là ba trăm ngàn một thùng, ba mươi triệu là một trăm thùng, một ngàn cân hoa quả?
Đây là hàng Diệp Mạn Tinh cung cấp cho anh ta một năm, đều đưa cho cô nhỏ sao? Nghĩ nhiều rồi đấy.
Bây giờ cô nhỏ Tân rất sung bái loại hoa quả này, lúc này vết nám của bà ấy đã mờ hẳn đi, thậm chí là còn trông trẻ ra. Cả người nói chuyện cứ giống như hồi xuân, sau đó cười hì hì thương lượng:
“Lâm Lâm à, cô cảm thấy loại hoa quả này rất ngon. Mà cháu xem đó, ăn nhiều là cảm giác nó nhạt nhẽo hẳn, khẩu vị cũng đơn giản một loại à.”
"Cháu cứ cầm cái thẻ này đi, xem có thể bảo đối phương đưa nhiều thêm chút hay không. Cô muốn đặt trước mấy năm liên tiếp với cô ấy có được không?"
“Còn gì nữa không?"
Tân Lâm hỏi. Thấy đôi mắt như băng của Tân Lâm nhìn sang, giọng của cô nhỏ Tân lúc sau hơi nhỏ đi:
"Vẫn còn, đó là... Cháu xem có loại cũng có tác dụng giống vậy, với rượu hoa quả gì đó hay không?"
Cô nhỏ Tân đúng làm dám nghĩ. Thật ra chính bản thân bà ấy cũng có thể pha thành nước hoa quả để uống, chỉ là tiếc, số lượng quá ít.
Tân Lâm cũng không biết Diệp Mạn Tinh có cái gì, nhưng Diệp Mạn Tinh không nhắc tới thì anh ta cũng sẽ không vẽ thêm nhiều chuyện, nên đương nhiên là không chút do dự mà từ chối.
Cuối cùng cô nhỏ Tân vẫn muốn nói cái gì đó.
Reng reng reng.
Điện thoại lại vang lên, Tân Lâm tiếp liên tục ba cuộc điện thoại, cơ bản đều là hỏi khi nào tổ chức buổi đấu giá, nói lượng hoa quả vốn không đủ ăn trong một tháng. Còn có thể thêm hàng hay không?
Cô nhỏ Tân đứng một bên nghe điện thoại, toàn bộ quá trình tim bà ấy đều đập thình thịch. Bà ấy đang nghĩ tới nếu như không phải bởi vì mình là cô ruột của Lâm Lâm còn đối xử không tệ với anh ta thì... Người hiện tại liên tục gọi điện thoại đến chính là bà ấy.
Cốc cốc cốc.
Bên ngoài vang lên giọng nói của trợ lý:
"Cậu cả.”
"Vào đi."
Giọng nói kia thật sự là không mang theo chút ấm áp nào cả, cô nhỏ Tân cảm thấy cháu trai quá lạnh lùng. Bà ấy chẳng cảm nhận được sức sống gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-512.html.]
Bà ấy đau lòng thay cho đứa cháu trai này. Trợ lý trưởng Đỗ Thành cũng tập mãi cũng đã quen rồi.
Trong một năm này, Đỗ Thành có thể nói là cảm nhận được cảm giác được người ta nâng đỡ là thế nào. Hầu như chỉ cần anh ta rảnh rỗi sẽ được người ta mời đi ăn cơm, đều bị lôi kéo đi hỏi thăm tin tức về cửa hàng hoa quả của bọn họ.
Còn có chính là các loại thẻ của buổi đấu giá.Nếu như không phải nhà họ Tân đủ vững mạnh, cậu Tân đủ giỏi, thì anh ta cũng không có ý định tìm người khác làm việc. Anh ta thật sẽ chịu không nổi những hấp dẫn này.
“Cậu cả, bên này đều là bảng tiêu thụ hoa quả của cửa hàng chúng ta."
Anh ta thấy cậu cả không nói lời nào, trực tiếp nói ra những cái ở bên trong ra, giọng nói phấn khích không kiềm chế được:
“Cậu cả à, bây giờ ngày nào tôi đều phải tiếp mười mấy cuộc điện thoại. Chúng ta đã có hẹn trước đã đến hai năm sau, số lượng này hoa quả không đủ."
“Cái... Cái gì? Hai năm sau?"
Cô nhỏ Tân sợ ngây người. Bà ấy còn muốn xem thử có thể đổi khẩu vị hay không, bây giờ số lượng hoa quả đều đặt trước đến hai năm sau?
Cô nhỏ Tân còn muốn hỏi thăm một chút, hoa quả này là từ đâu tới, xem có thể cùng đối phương nói chuyện một chút, đổi khẩu vị hay không nữa.
Lúc này, xe của Tân Sinh đích thân tới đón người. Cô nhỏ Tân bàng hoàng khi biết chị dâu đã tỉnh, bà ấy không về nhà mà theo xe đến viện nghỉ ngơi để
thăm chị dâu.
Mọi người vừa ra khỏi cửa, đều đã đi đến dưới lâu, kết quả lúc này vừa hay điện thoại lại vang lên. Bảo mẫu ra nghe điện thoại, nhìn nhóm người cậu cả muốn nói lại thôi.
DTV
“Của ai?"
Tân Lâm lại thay bộ vest, xoa xoa lông mày đau nhức, sau đó nhìn bảo mẫu hỏi. Bảo mẫu cẩn thận đáp một tiếng:
"Cô Diệp ạ."
Vốn cậu cả phải ra ngoài, bà ta sợ xảy ra vấn đề mới khó mở miệng nói. Nhưng chắc chắn không ngờ rằng vừa rồi cậu cả còn lạnh lùng, vậy mà nói thẳng:
"Cô nhỏ với mọi người đi trước đi, cháu tự lái xe tới sau."
Cô nhỏ Tân còn đang suy nghĩ cái “cô Diệp” này là ai, đã thấy cháu trai xoay người đi.
Cháu trai vốn luôn thờ ơ, trong mắt hiện lên một tia dục vọng. Thậm chí, còn cố ý đẩy đẩy kính mắt, sửa lại cà vạt một chút.
Cô nhỏ Tân ngây người. Cô nhỏ Tân tò mò, rốt cuộc là người như thế nào mới khiến cháu mình đẩy kính mắt lên, vẻ mặt căng thẳng kia là đang hồi hộp sao?
Nhưng mà, cũng không giống lắm, nhưng ai có thể khiến cho đứa cháu không mặn mà với mọi người hồi hộp được chứ?