Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 498
Cập nhật lúc: 2024-10-21 06:22:00
Lượt xem: 62
Cô cũng không biết giờ đã xảy ra chuyện gì mà lại có một Tống Tiến đến nhận lại người thân.
Một người anh hay em họ gì đó của nam chính?
Nhưng trong sách lại là ông cụ Tống, cũng chính là lão tướng quân Tống đã dẫn theo bà cụ Tống đến xác nhận, lúc ấy họ còn ôm nhau mà khóc nức nở.
Còn giờ, cô hình như chưa nghe thấy Tống Tiến kia bao giờ.
Tống Văn Cảnh thấy vợ thích ăn cà tím xào tương bèn gắp món đó cho cô, lại múc thêm cho cô một chén canh nữa rồi thuận miệng nói: "Nếu là nhà họ Tống thì anh nghe Cố Nguyên nói họ còn có sức ảnh hưởng lớn hơn cả nhà họ Cố, nhưng sao bao nhiêu năm qua vẫn không tìm được người."
Diệp Mạn Tinh đặt đũa xuống, cầm lấy chén canh trứng lên uống một ngụm, mùi trứng thơm nồng với chút chua chua của gia vị hòa quyện vào nhau, tuyệt vời cực kỳ.
Cô gật đầu: "Cũng đúng."
Tống Văn Cảnh: "Vậy tại sao lại thế?"
Tống Văn Cảnh tự mình phân tích: "Trừ khi có nguyên nhân gì đó ngăn cản họ, mấy năm đâu còn có thể nói không dễ tìm, vậy sau này thì sao?"
"Hoặc cũng có thể nói, có lẽ trước giờ nhà họ Tống cũng không muốn đi tìm."
Giọng điệu của anh vô cùng bình tĩnh, nói đến người thân, lại là người thân có lai lịch cực kỳ khủng bố nhưng vẫn như đang nói đến những người xa lạ.
DTV
Nam chính quả nhiên cực kỳ kiêu ngạo, một sự cám dỗ lớn như vậy ở ngay trước mắt lại hoàn toàn không chút d.a.o động.
Con ngươi xinh đẹp của Diệp Mạn Tinh trong vắt như hồ nước lặng, trông cực kỳ cuốn hút. Cô hỏi: "Vậy nên anh không muốn đến nhà họ Tống nhận người thân đúng không?"
Tống Văn Cảnh không đáp, một lát sau bèn gắp cho cô một cái cánh gà chiên, lại gắp một đũa rau xào mới nhàn nhạt nói: "Em cảm thấy sao?"
Diệp Mạn Tinh lắc đâu: "Em không để ý lắm, nếu có đưa tã không thấm đến cho em được thì cũng không phải không thể suy xét."
Tống Văn Cảnh nghe vậy thì sửng sốt, sau đó bèn bật cười, là một nụ cười to đây sảng khoái.
Người đàn ông có một khuôn mặt rất điển trai nhưng bình thường lại ít nói, ánh mắt nhìn người ta cứ có một cảm giác lạnh lẽo sắc bén. Hơn nữa, lúc anh nói chuyện luôn lạnh nhạt, ngày thường cũng tỏ ra lạnh lùng kiêu ngạo.
Vẻ sắc bén trong mắt anh hơi dịu đi, giọng nói kia giống như vui sướng phát ra từ trong lồng ngực: "Đưa tã không thấm tới cho em?"
Tống Văn Cảnh nhìn chăm chú vào vợ mình, rất muốn sờ lên cặp mắt xinh đẹp kia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-498.html.]
Nếu là người khác, lúc này nghe thấy mình có thể là người nhà họ Tống thì chắc đã nhào lên từ lâu rồi.
Trái lại vợ anh lại chỉ để ý tã không thấm mà thôi.
Tã không thấm kia còn chẳng phải là vì để nuôi con của họ sao?
Nhà họ Tống à, với sự thông minh của vợ thì sao lại không biết nhà họ Tống ở thủ đô mang ý nghĩa như thế nào cho được?
Ngay cả anh cũng biết riêng thủ trưởng đã có mấy người, người trong đơn vị của Tống Văn Cảnh cũng biết tư lệnh quân khu thủ đô là người nhà họ Tống, vài thế hệ đều bảo vệ cho sự an toàn của biên giới và đã ghi được biết bao công lao. Nhà họ Tống cũng đã c.h.ế.t rất nhiều người, anh chưa gặp nên cũng không tiện đánh giá. Nhưng mà không hiểu không có nghĩa là phủ định mọi công lao của họ.
Tống Văn Cảnh nói: "Tóm lại vẫn không đến nhận, dù có lý do bất đắc dĩ đi nữa thì anh cũng không muốn phá hủy tình trạng hiện giờ cho lắm."
Diệp Mạn Tinh hỏi: "Anh không muốn đến xem thử ư?"
"Anh không động lòng hả? Có nhà họ Tống ở thủ đô làm ô dù thì có lẽ anh sẽ càng phát triển thuận lợi hơn trong quân đội."
Tống Văn Cảnh lắc đâu: "Dòng họ như vậy sẽ có rất nhiều trói buộc, anh vẫn cứ cảm thấy công trạng và khả năng mới là vốn gốc của quân nhân."
Anh ngừng lại một chút bới thêm cho vợ một chén cơm rồi mới nói tiếp: "Vả lại nhà họ Tống hy sinh lớn như thế thì nghĩ cũng biết có một số việc không thể hành động theo cảm tính được, anh không thích cho lắm."
Diệp Mạn Tình nghĩ bụng: quả nhiên cực kỳ kiêu ngạo.
Cô tiếp tục ăn cơm, đã nói rồi mà, cô cảm thấy vẫn chưa đến tình tiết quan trọng trong sách.
Có lẽ thấy cô cố ý nhắc đến nên Tống Văn Cảnh bèn hỏi: "Em thích hả?"
"Nếu em thích, anh sẽ đi nói với cha một câu. Tuy nhiên anh cảm thấy có lẽ cha cũng không thích, muốn nhận người thân thật thì khi ông ấy tham gia vào trong quân đội sẽ nhờ người điều tra, nhưng bao nhiêu năm qua đến giờ vẫn không làm thế."
Nghĩ cũng biết cha Tống cũng không thích cha mẹ ruột của mình.
Bởi vì hai vợ chồng ông cụ Tống ở quê cũng đối xử với xử ông ấy rất tốt.
Diệp Mạn Tinh nghe mà có chút cạn lời: "..."
Sao giờ lại thành cô thích không rồi?
Nam chính có cần phải lời ngon tiếng ngọt biết dỗ con gái thích như vậy không? Cô khẽ nhếch đôi môi anh đào, giọng nói vừa mềm mại lại dịu dàng, khi mở miệng quả thật vô cùng ấm lòng.