Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 496
Cập nhật lúc: 2024-10-21 06:21:57
Lượt xem: 57
Lại nói: "Vẫn là cô có phúc, gả đúng người, nuôi con rất tốt."
"Chu Gia Gia đã kết hôn."
Một câu nói, trà hoa Diệp Mạn Tinh vừa uống vào bỗng nhiên bị sặc: "Cô nói cái gì vậy?"
Hiệu suất này, cũng quá quá cao rồi.
"Cô cũng rất giật mình đúng không, có ai trong khu nhà pở xã hội không giật mình chứ, đầu năm đã lén lút đi đăng ký kết hôn rồi."
Mạnh Câm không phiền mang đồ chơi lên đưa cho cặp song sinh, giống nhqư đang ở hiện trường, phát sóng trực tiếp một lân cho cô.
"Nhà họ Chu cứ như vậy đồng ý sao? Năm trước bác Chu dẫn cô ấy tới nhà chúng ta một lân, hy vọng chúng ta khuyên nhủ Chu Gia Gia, tôi còn cho rằng, nhanh thế nào cũng sẽ không nhanh đến như vậy."
Mạnh Cầm bí ẩn nói bên tai cô: "Nghe nói năm trước, Chu Gia Gia không về nhà, mà cùng người chồng hiện tại của cô ấy bỏ trốn về quê ăn Tết."
"Sau đó, trở về thì đi lấy chứng nhận kết hôn."
"Α..."
Đôi mắt xinh đẹp của Diệp Mạn Tinh tập trung lại, chuyện này cũng quá nhanh rồi.
Sau đó Mạnh Câm nói: "Chu gia nghe được tức giận muốn tới cửa bắt người, nhưng mà, rất nhiều người đi rồi quay về lại buồn bực không lên tiếng phản đối, có người đồn, nói là hẳn là Chu Gia Gia đã mang thai.”
"Mang thai?"
Nếu đó là sự thật, ở thời đại này sẽ điên rồ đến mức nào? Khó trách Chu gia không lên tiếng. Nhưng Chu Gia Gia sẽ làm chuyện như vậy sao?
DTV
"Thật sao?" Diệp Mạn Tinh ăn đào hòa hoãn một chút mới hỏi. "A, ai biết được? Nhưng tóm lại, lân này Chu Gia Gia xem như đã kết hôn lập gia đình, sẽ không tham gia vào chuyện của cô và đoàn trưởng Tống nữa, đối với cô cũng là chuyện tốt."
Chạng vạng, Diệp Mạn Tinh đang thu chăn, cặp song sinh ở trong xe đẩy, hai đứa cố sức muốn lật người lên, chỉ là vừa động một chút đã ngã xuống. Ngã xuống lại cố gắng a a, chỉ là quá nhỏ nên thất bại.
Tống Văn Cảnh vừa về nhà đã phát hiện con trai và con gái đang ở trong xe đẩy, vợ đang thu chăn. "Nào, Đoàn Đoàn Bối Bối, đến ba ba ôm nào."
Anh ôm đứa bé rồi đi sang bên cạnh giúp đỡ. "Vợ ơi."
Đương nhiên Diệp Mạn Tinh đưa tấm chăn dày cho anh: "Anh ba về rồi à? Buổi tối muốn ăn cái gì?"
Tống Văn Cảnh nhận chăn, nhận cả quần áo trong n.g.ự.c cô, chỉ là vừa nhìn thấy dường như ngón tay trắng nõn của vợ đã đỏ bừng lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-496.html.]
Đôi mắt đen nhánh của anh ngưng tụ, giọng nói mang theo chút đau lòng nhàn nhạt: "Lần sau quần áo tã đều để anh giặt hết.”
Diệp Mạn Tinh cười anh: "Anh kịp sao?"
Kết quả, đương nhiên là nam chính thu quần áo, thật sự đi giặt quần áo: "Còn có đồ cần giặt không?"
Diệp Mạn Tinh nhìn đồng hồ, lúc này hoàng hôn buông xuống, đã là chạng vạng.
"Có lẽ hơi muộn rồi."
Tống Văn Cảnh để cho cô ngồi trên ghế trông cặp song sinh, anh lại cầm hai chậu lớn tới, đem tất cả những gì có thể giặt trong nhà ra, giặt hết một lần.
"Anh đi nấu cơm?"
Diệp Mạn Tinh nhìn cặp song sinh thấy cha trở về, cười khanh khách, phấn khích vô cùng.
Tống Văn Cảnh chân dài ngồi trên ghế lùn, hoàn toàn không thể ngồi được, trực tiếp duỗi chân ra ngoài, trông đôi chân rất thon dài.
Tay áo trên cánh tay cũng xắn lên, cơ bắp rắn chắc phồng lên trên cánh tay trông cực kỳ đẹp, có giọt nước từ trên cao lăn xuống, phút chốc trượt xuống chậu, nhìn anh giặt quần áo cũng là hưởng thụ.
"Em cứ ngồi đó là được rồi, để anh làm." Tống Văn Cảnh vô cùng thích cái cảm giác mình đang làm việc mà có vợ ở bên cạnh nhìn.
Nấu ăn cũng không mất bao nhiêu thời gian, nhưng vốn dĩ một ngày hai người cũng ít có thời gian ở bên nhau, về nhà vẫn còn có việc riêng của mỗi người dẫn đến thời gian chung đụng càng trở nên ít hơn.
Nếu là người phụ nữ khác thì có lẽ đã đi làm chuyện khác rồi.
Nhưng Diệp Mạn Tinh lại khác, cô hoàn toàn không có cái cảm giác chẳng xứng được như vậy. Nam chính bảo cô không cần làm thì Diệp Mạn Tinh cũng thật sự ngồi xuống chơi với cặp song sinh, mặt mày đây hưởng thụ nhìn người đẹp, à không đúng, nhìn nam chính giặt quần áo.
Hai bé cưng vô cùng thích ngón tay của cô nên Diệp Mạn Tinh đã đưa đôi tay của mình cho cặp song sinh chơi, sau đó mới kể chuyện của Chu Gia Gia.
Diệp Mạn Tinh: "Anh ba, nghe nói Chu Gia Gia kết hôn rồi, anh biết chuyện này không?"
Bàn tay đang giặt quần áo của Tống Văn Cảnh khựng lại, quay đầu ngó vợ mình, con ngươi thâm thúy nghiêm túc nhìn cô, mãi một lúc lâu sau mới nói: "Anh và cô ta không thân nhau cho lắm nên cô ta lấy chồng là chuyện của cô ta."
Đây không phải là lân đầu tiên Diệp Mạn Tình nghe thấy anh nói vậy bèn không kiềm được hỏi: "Nếu người mà cô ta gả là loại xấu xa thì sao?"
Lần này, Tống Văn Cảnh còn trả lời nhanh hơn: "Đó cũng là sự lựa chọn của cô ta."
"Anh từng nói người lựa chọn một nửa kia của mình cũng là một loại năng lực. Bất kể kết quả như thế nào thì đương nhiên cũng phải chịu trách nhiệm cho sự lựa chọn ấy của mình."