Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 492

Cập nhật lúc: 2024-10-21 06:21:51
Lượt xem: 64

Con người trong bóng tối, vì không thể nhìn thấy, tất cả các cảm xúc trên cơ thể phóng đại nhiều lần so với bình thường.

Khi người đàn ông nắm tay cô, lực lớn đến nỗi cách lòng bàn tay cũng có thể cảm nhận được một chút đau, đêm nay nam chính mất khống chế rồi.

Loại cảm giác này giống như muốn hòa tan cô vào cơ thể mình.

Cảm giác đau đớn của lòng bàn tay tăng lên.

Tiếng côn trùng bên ngoài vang lên, trong veo và rõ ràng trong bóng đêm.

Bởi vì đêm nay nam chính mất khống chế, điều mà đêm nay tương đối vui mừng chính là mấy chỗ trong không gian đã được mở khóa, có thể tưởng tượng thân mật đêm nay, nam chính quả thật rất kỳ lạ.

Một tiếng nổ vang lên, Diệp Mạn Tình nghe thấy không gian vang lên, cô dùng tâm thần mò vào trong không gian, quả nhiên, khu xung quanh gần biệt thự mở ra.

Nơi có thể trồng được cây trong không gian mở rộng gấp mấy lân trong nháy mắt, cô liếc mắt nhìn ra ngoài một cái, xung quanh vườn đào mở rộng, cô lại có thể trồng không ít hoa quả rau quả.

Và cả lương thực nữa, cũng có thể trồng nhiều hơn một chút, Diệp Mạn Tinh rất vui vẻ, trong đêm tối cô mở mắt kêu một tiếng: "Anh ba."

Trước đây người đàn ông sẽ mất kiểm soát.

Nhưng đêm nay xảy ra chuyện gì thế, nam chính rõ ràng là mất khống chế hơn trước kia, còn thay đổi phong cách, bỗng nhiên thay đổi sao?

Người đàn ông nắm lấy lòng bàn tay của cô hơi ngừng lại, ngay khi cô đân dân chìm vào giấc ngủ, cuối cùng cô cũng nghe được người đàn ông sau đó khàn khàn đáp một tiếng 'Ừm'.

Chỉ là nói xong, người đàn ông nằm xuống bên cạnh cô, đặt đâu cô lên cánh tay, tay kia lại đan vào mười ngón tay cô.

Thật ra cô không muốn nói chuyện, nhưng đêm nay nam chính quá kỳ lạ. Trước đây sau khi thân mật, anh sẽ nói chuyện một lúc.

Nhưng lúc này, nam chính rõ ràng càng trầm mặc, càng lạnh lùng. Cảm giác tồn tại của cơ thể anh rất mạnh, tuy ít nói, hơi thở phả lên má cô vẫn luôn nhắc nhở nam chính chưa ngủ.

Rõ ràng, đêm nay người đàn ông rất kỳ lạ. Nhưng cô quá mệt mỏi, cô cố gắng gắng gượng chờ đợi, kết quả nam chính vẫn im lặng.

DTV

Được rồi.

Ngay khi cô đã cho rằng đàn ông không nói nữa, một giọng nói trầm thấp khàn khàn nổ tung bên tai: "Có người mời em ăn cơm?"

"Hửm?"

Buổi tối, cô vốn ướt sũng toàn thân không muốn động đậy chút này, một câu này nổ ra, cô lập tức suy nghĩ.

Cô suy nghĩ một hồi lâu mới hiểu được những lời này của nam chính có ý gì.

Thì ra là, chuyện cậu ấm đào hoa Thang Vĩ mời cô ăn cơm ở Hồng Kông.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-492.html.]

Nghĩ cũng biết chuyện này là ai nói cho anh biết.

Xem ra, chuyện ăn cơm không thể cứ như vậy mà cho qua.

Gặp phải loại chuyện này, phụ nữ con người bình thường đêu phản ứng như thế nào đây? Ồ, đảo ngược tình thế.

Hoa đào tinh bình thường còn có thể cảm nhận được cảm xúc của đối phương một chút, nhưng đêm nay bị người đàn ông giày vò không nhúc nhích được, cho nên cô nghĩ ra rồi dùng ngay.

Giọng nói của cô nũng nịu, hỏi ngược lại: "Không phải người mời anh ăn cơm nhiều hơn sao?"

Tống Văn Cảnh đều ngây ra.

Sau đó anh véo lòng bàn tay cô, rồi nói: "Anh ra ngoài làm nhiệm vụ nhiều, rất ít người mời ăn cơm, nếu mời, nhất định dắt theo vợ cùng đi."

Diệp Mạn Tinh nghe được có chút ngạc nhiên: ...?

Bây giờ am chủ rất mẫn cảm.

Cô dùng ngón chân cọ bắp chân anh, có ý ám chỉ: "À được thôi, đúng là không ai trực tiếp mời ăn cơm, chỉ là muốn anh bỏ đi người vợ vừa xấu vừa quê văn hóa vừa thấp ở quê mà thôi."

Giở lại chuyện cũ, cơ bản là một đặc điểm lớn của phụ nữ, người khác là cãi nhau, Diệp Mạn Tinh thì để nam chính nhớ lại ký ức như thế bọn họ cũng coi như là hòa đi.

Cô còn nói một câu: "Ừm, nghe nói cũng có rất nhiều cô gái nhờ người đến nhà làm mai cho bọn họ.”

Vừa nói lời này, trong phòng yên tĩnh đến đáng sợ.

Tống Văn Cảnh dừng một chút, mới nói: "Những chuyện đó anh cũng không biết, cũng không ai nói coi con của anh như con ruột, cho cổ phần cho tiên."

Diệp Mạn Tinh thoáng chốc nghẹn lại.

Cô cười cười, đầu ngón tay tinh tế chọt chọt vào mu bàn tay nam chính, cười hỏi: "Có người nuôi con cho anh không tốt sao?"

Diệp Mạn Tinh nói xong, phát hiện cánh tay cơ bắp dưới cổ cô bỗng nhiên căng cứng, cho dù hô hấp ổn định một hồi cũng không thở ra.

Ồ, nói sai rồi.

"Ha."

Cô thật sự nghe được một tiếng cười, là loại cười không có cảm xúc gì.

Kết quả cuối cùng, chính là Diệp Mạn Tinh thử lại việc thân mật mà nam chính vô cùng thoải mái, không hề tiết chế lân nữa.

Đoạn kịch liệt nhất phía sau, một khắc kia cô thật sự cảm nhận được nam chính ôm cô muốn ma sát đến chết.

Sau khi thân mật qua đi, hơi người đàn ông rất nhanh, nhiệt độ cơ thể rất cao, cơ bắp rắn chắc kia siết chặt cô, thật sự sắp siết cô vào trong cơ thể.

Loading...