Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 429
Cập nhật lúc: 2024-10-20 22:22:43
Lượt xem: 80
Nhưng cô ta không trả lời thì linh hồn kia vẫn cứ ồn ào mãi, giờ tiết trời vẫn đang mùa đông, quần áo trên người lại rách rưới, khí lạnh ùa đến khiến Chu Gia Gia vừa mệt vừa đói lại sang chấn tâm lý.
Cuộc đời này, cô ta chưa bao giờ chật vật như vậy. "Mạnh Trường Xuân."
Linh hồn kia bỗng thét chói tai:
"Mạnh Trường Xuân hả? Có phải cái người thuộc bộ hậu cần của căn cứ không? Anh ta chính là ông trùm bất động sản trong tương lai đó. Sau khi nổ ra cải cách, anh ta là nhóm người đầu tiên xuôi Nam đầu tư bất động sản, thoáng chốc đã kiếm lời được rất nhiều tiền."
"Vẻ ngoài lại đẹp trai nữa chứ."
Linh hồn kia vẫn đang khen đối phương. Một chiếc áo bành tô được phủ lên, lại có một sức mạnh ập đến. Đối phương dùng quần áo bọc cô ta lại rồi bế lên, còn nói với vẻ có lỗi:
"Tôi thấy cô không đi nổi."
"Tôi chỉ ôm cô lên xe, chẳng mấy chốc sẽ thả cô xuống thôi."
Giọng nói của người đàn ông này thật sự đ.â.m ẩm lại không mất lễ phép, thậm chí còn rất tôn trọng cô ta.
Lúc lên xe, cảm giác ấm áp ùa về. Anh ta đưa cho cô ta một cái khăn nhỏ, nói với giọng khá là bất ngờ:
"Không biết tại sao đồng chí Chu lại ở đây, còn như vậy nữa?"
Chật vật.
Mặc dù đối phương chưa nói thẳng ra.
Ùng ục.
Cảm giác đói khát trong bụng chợt ập đến, Chu Gia Gia đỏ mặt nói:
"Tôi."
Đối phương lại rất săn sóc đưa cho cô ta một cái bánh bột ngô bảo:
"Bạn của tôi đã dẫn hai tên kia đến đồn công an rồi, cô muốn tôi đưa cô đến nhà khách hay sao?"
Miệng chợt nếm đến bánh bột ngô, nước mắt Chu Gia Gia lăn dài, khàn khàn nói:
"Tôi, tôi không có tiền, không có tiền ăn cơm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-429.html.]
Đối phương im lặng.
"Anh có thể đưa tôi về căn cứ không?"
Bỗng nhiên Chu Gia Gia hỏi. Mạnh Trường Xuân nhìn cô ta một cái rồi đáp:
"Vậy đêm nay đến nhà khách nghỉ ngơi một đêm trước, còn bên đồn công an nếu mai cô muốn tự mình đến xem thì tôi sẽ đưa cô đi."
DTV
Chu Gia Gia cúi đầu khẽ ừ một tiếng như muỗi kêu. Trên đường đi, Chu Gia Gia phát hiện người đàn ông kia vô cùng cẩn thận chăm sóc mình, thậm chí còn cho cô ta ăn. Có thể nói là anh ta chăm sóc cô ta rất tỉ mỉ. Đối xử với cô ta cũng lễ phép đúng mực.
Lúc đưa cô ta đến nhà khách, Chu Gia Gia không có quần áo thì đối phương còn đưa đồ sạch của mình cho cô ta mặc trước, hôm sau sẽ mua bộ mới cho cô ta.
Cả quá trình, sự dịu dàng của người đàn ông kia đều giữ một khoảng cách đúng mực, nhưng lại khiến người ta cảm thấy hết sức thoải mái. Chu Gia Gia bỗng nhiên nghĩ hình như cô ta chưa bao giờ quan hệ gần gũi như vậy với nam đồng chí nào.
Linh hồn đến từ bên ngoài kia vẫn đang kể với cô ta tương lai đối phương sẽ là ông lớn và có rất nhiều tiền. Nếu cô ta không ghét thì có thể thử quen đối phương.
Nhưng mà cô chủ nhà Chu có thể quen bạn trai một cách dễ dàng như vậy ư?
Hoa hậu Chu Gia Gia của đoàn văn công yêu đương, đây là tin tức mà cả khu nhà ở xã hội của bộ đội đều nói.
Ngay cả Diệp Mạn Tình cũng nghe nói, bản thân Chu Gia Gia thì đồng ý với chuyện tình yêu ấy, nhưng nghe nói nhà họ Chu lại phản đối một cách kịch liệt. Thậm chí, nó còn khiến cả mẹ của cô ta phải đến căn cứ ngăn cản.
Nghĩ lại thì lúc trước chuyện tình giữa hoa hậu quân khu với nam chủ ồn ào như vậy, song người nhà họ Chu lại không tới. Giờ nghĩ lại thì cứ cảm thấy có một cơn bão sắp ập tới.
Quả nhiên cuối năm, tạm thời không nhắc tới việc mẹ Chu đã đến đoàn văn công quậy một trận. Mà Diệp Mạn Tinh cũng phát hiện ra sau khi dùng tã mấy buổi tối liền không bị ướt thì lại nhận ra nó dùng rất nhanh hết.
Nghe nói mỗi ngày có mười gói tã không thấm, mười gói ấy là loại được đóng gói riêng lẻ. Nhưng cô phát hiện mùa đông trẻ con uống sữa uống nước lại hao tã rất nhanh.
Nếu dùng đúng thì mỗi ngày một đứa trẻ sẽ dùng hết bảy tám gói gã, tính cả cặp song sinh chính là mười lăm mười sáu gói.
Trải qua năm sáu ngày liên tục, cô thế mà đã dùng hết bảy tám chục gói.
Diệp Mạn Tinh ngây ngẩn cả người, nếu cứ dùng như vậy thì sao mà đủ dùng chứ?
Mỗi ngày mười lăm gói, một tháng bốn trăm năm mươi gói, mười tháng chính là bốn ngàn năm trăm gói. Nói chính xác hơn, chút tã không thấm ấy của cô còn chưa đủ để dùng cho mười tháng?
Diệp Mạn Tinh sốt ruột.
Diệp Mạn Tinh cũng đã nhờ Thẩm Nhuyễn Linh giúp đỡ đi khắp các nơi kể cả chợ đêm để tìm, nhưng thế mà lại chẳng có nơi nào bán tã không thấm, có thể thấy được thứ này xa xỉ cỡ nào.
Cô không dám dùng nhiều gói như vậy mỗi ngày, nghe mẹ chồng nói đến tối thì dùng tã không thấm, còn ban ngày dùng tã dán. Dùng tã dán lại không được tiện cho lắm, thấm rất nhanh, trẻ con tiểu một lần làm ướt nó thì phải đổi đi giặt hong cho khô.