Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 419
Cập nhật lúc: 2024-10-20 22:19:57
Lượt xem: 86
Thật ra cô cũng không tin chính tay cô nuôi đứa trẻ mà nó lại thành kẻ vô dụng. Cô đã chuẩn bị cho cặp long phượng cái gậy ba thước xong rồi, chênh lệch thì rút lại, không được nữa thì cô ném hai đứa nhỏ đi luân hồi.
Nếu không cứ ném vào không gian, ngày nào cũng làm việc culi. Có rất nhiều cách, cô đây cách trừng trị bọn chúng.
Cuối cùng, Diệp Mạn Tinh rút ra được một kết luận, cái gọi là Tống Ngạo Thiên, bọn họ có dàn hậu cung, đàn đàn em nở hoa đầy đất, nhất là trong truyện lấy nữ chính làm chủ mà vẫn có thể nở hoa được.
Chắc là vì nam chính: Vô cùng có trách nhiệm, không đùn đẩy trách nhiệm, không tránh né vấn đề, yêu thích thật lòng mới khiến người khác thích.
Diệp Mạn Tinh chuẩn bị hài lòng đi ngủ, người đàn ông lại không buông tha cho cô, hôn cô khắp từ trên xuống dưới rồi bắt đầu thong thả tính sổ với cô.Bình giấm chua đổ nửa căn phòng. Người đàn ông hỏi:
“Em hỏi xong rồi, đến lượt anh nhé?"
Trên đầu Diệp Mạn Tinh treo một dấu chấm hỏi.
“Anh hỏi đi."
Cô vừa nói hết câu đã bị người đàn ông đặt vào trong khuỷu tay anh, anh nghiêng người về phía cô, một tay đặt lên eo cô, tay kia luồn vào tay cô tạo thành mười ngón tay đan chặt vào nhau.
Còn ngón chân, hai người gác chân lên nhau, may mà giờ đang là mùa đông, nếu là mùa hè thì chắc phải đổ mồ hôi ròng ròng rồi. Cô cảm nhận hơi thở nóng bỏng cuồn cuộn không ngừng của nam chính ập về phía mình.
Giọng người đàn ông có chút đắn đo, chau chuốt lại một chút, không còn thô nữa mới hỏi:
“Hôm đó, em và trưởng khoa Tân đã nói gì trong phòng làm việc?"
“Lúc anh đi vào, mắt em đỏ ửng, anh kìm nén không hỏi để em ở cữ yên ổn. Anh không muốn em không vui dù chỉ một chút xíu, nhất là khi anh khiến em không vui thì anh càng không chấp nhận được.” Grừm.
Cô còn tưởng anh không để ý chứ, cô là hoa đào tinh mà, không có tính che giấu lòng vòng.Diệp Mạn Tinh trở mình nằm thẳng.
Sau đó người đàn ông không buông cô ra, tự nhiên dịch chân theo cô, không hề định tách ra. Thật ra bây giờ cô thấy hơi mệt rồi.
Cơ thể yếu ớt, lại bị người đàn ông dày vò mấy lân, lúc này giọng cô hơi yếu, lại có chút trầm bổng nhỏ nhẹ sau khi kêu rên khàn giọng, quyến rũ không nói thành lời.
“Thật ra thì, chẳng phải em đã nói với anh rằng sau khi sinh cặp long phượng xong em sẽ c.h.ế.t rồi đó sao?”
Cô vừa nói xong thì cảm nhận được từng phần cơ bắp hệt như cục gạch mà người đàn ông đặt trên bụng cô bỗng căng chặt chỉ trong nháy mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-419.html.]
Giọng anh trầm thấp hơn hẳn, nam chính “Ừ” một tiếng:
“Sau đó thì sao?”
“Sau đó, không phải em mơ thấy lôi kiếp đó sao? Anh ta tặng quà cho em."
Rất tốt, lần này không cần hỏi tại sao, Tống Văn Cảnh đã đoán được đáp án.
Ngay đó cô cầm cột thu lôi về, tránh lưới xét, cuối cùng cũng biết làm gì rồi sao?
Còn tại sao đối phương lại biết, nó thuộc về sự tranh đấu giữa đàn ông với nhau. Lần này, Tống Văn Cảnh không lên tiếng, chỉ cúi đầu hôn lên khóe môi, khóe mắt và trán cô, sau đó mới thì thầm bên tai vợ:
DTV
“Lần sau gặp phải chuyện gì, em hãy thử tin tưởng anh, anh mới là người yêu của em, chồng của em."
Cái này hơi nặng lời.Hơi thở có phần thô. Thậm chí hàm răng sắc bén còn gặm vành tai cô, hỏi:
“Vợ?”
Diệp Mạn Tinh cảm thấy hơi thở của nam chính có phần bất ổn, cô nghĩ ngợi một lát rồi nghiêm túc nói:
“Được."
Cô thấy anh không đúng lắm, lần cành đào quay về một đoạn, cô vào không gian nhìn đoạn cành đào bị cắt đứt ở trong đó, dường như nó nảy mầm, cô lại ép một giọt m.á.u cho anh.
Cô sợ đến lúc xảy ra lôi kiếp, với tính cách của nam chính, anh sẽ chạy tới dưới lôi kiếp, cô cho nam chính một giọt máu, coi như bảo vệ tâm mạch của anh.
Kết quả là...
Đương nhiên lại dùng hoạt động thân mật tới bùng nổ để kết thúc cuộc trò chuyện đêm nay. Đến cuối, Diệp Mạn Tinh mệt tới ngất xỉu, ngủ lúc nào, nam chính dừng lại lúc nào cô cũng không biết.
Nhưng hôm sau thức dậy, cô thấy trên người nhẹ nhàng khoan khoái, quần áo được thay sạch, thậm chí sữa đêm của cặp long phượng cũng không phải do cô làm. Lúc này, cô thực sự có cảm giác: Tỉnh lực của nam chính đúng là giỏi, rất giỏi giày vò người ta!
Mấy ngày sau đó, Diệp Mạn Tinh vừa chơi với cặp long phượng, vừa chăm sóc con với mẹ chồng. Cô không thả lỏng lắm, sắp xuất hiện lôi kiếp rồi, đây là tình tiết có nguy cơ c.h.ế.t sớm của vợ đâu, nhưng không biết thời gian cụ thể, chỉ đành quan sát thời tiết bên ngoài mọi lúc mọi nơi.
Vô tuyến điện của cô đã được điều chỉnh gần đây có thể thu được kênh dự báo thời tiết. Thậm chí cô còn đi xem tình hình đất đai ở địa phương gần đó, cô không thể độ lôi kiếp ở căn cứ bộ đội biên giới được.