Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 395
Cập nhật lúc: 2024-10-20 16:47:06
Lượt xem: 101
Vẻ mặt nhã nhặn vốn có của cô hai Tống lập tức trở nên rất khó coi: "Chu Giai Gia, cô điên hả? Tôi đến để giúp cô, cô là đồ ngốc à?"
"Giúp tôi?" Chu Gia Gia mỉa mai nói: "Cô muốn giúp tôi như thế nào? Bảo họ ly hôn cho tôi chen vào à?"
DTV
"Nếu cô muốn."
Chu Gia Gia cạn lời: "Tôi không cần, cô cả nhà họ Chu là tôi vẫn chưa đến nỗi vô sỉ như vậy. Tiện thể nói cho cô biết, giữa họ là hôn nhân quân đội, phá hoại hôn nhân quân đội, cô tưởng có nhà họ Tống chống lưng thì cô không bị phạt sao?"
Chu Gia Gia bước đi, muốn đẩy cửa tiễn khách.
Đúng lúc này, cô hai Tống nổi đóa vì bị cô ta nói, cô hai Tổng quen thói ra lệnh, đặc biệt cô ấy rất ghét người khác oán giận mình như vậy.
Lúc Chu Gia gia mở cửa, cô ấy trở tay kéo cửa lại: "Khoan đã."
Chu Gia Gia thuận tay đẩy ra, nhưng lại bị cô hai Tống cắt ngang, lúc cô ta tránh đi thì bất cẩn té ngã.
Đầu cô ta va thẳng vào góc bàn, lập tức chảy máu.
Cô hai Tống giật mình: "Cô, cô không sao chứ."
Lúc cô hai Tống phát hiện cô ta chẳng m.á.u khá nhiều, vừa mới dìu Chu Gia Gia lên chuẩn bị đưa đến phòng ý tế, thì sau đó cô ta mở mắt ra.
Đôi mắt to ngạc nhiên trừng lớn, cô ta hỏi: "Cô là ai?"
Cô hai Tổng giật mình há hốc mồm: "...?"
Khi Chu Gia gia được đưa đến phòng y tế băng bó, cô ta cảm thấy đâu mình như sắp nổ tung, trong não cô ta cứ có một âm thanh vù vù kêu vang. Có ai đó đang cướp lấy cơ thể của cô ta, cô ta cảm thấy mình như một kẻ đáng thương yếu đuối, bị người
kia lấn sang một bên. Trong đâu vang lên tiếng kêu phấn khích của người kia như thể nổi điên.
"A, mình xuyên sách rồi, mình xuyên đến đúng lúc cô vợ mất sớm của nam chính mang thai gần sinh, sắp đến tình tiết mất sớm rồi. Hay quá, vừa hay có thể chạy theo nữ chủ, vậy thì mình nằm không cũng chiến thắng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-395.html.]
Chu Gia Gia chỉ cảm thấy linh hồn đến từ thế giới khác hệt như một kẻ bị thần kinh. Đầu của cô ta rách một vệt lớn, nhưng cô ta chỉ đến phòng y tế dùng băng gạc băng nó qua loa, sau đó chạy đến sân của trung đoàn trưởng Tống.
Cứ vậy, cô ta nép mình trong sân lo lắng nhìn xuyên qua vườn hoa, đến khi nhìn thấy cô vợ nông thôn Diệp Mạn Tinh của anh ba Tống.
Sau đó Chu Gia Gia nghe thấy linh hồn đến từ thế giới khác bịt miệng lại, liên tục vỗ ngực: "Trời ơi, sao chẳng ai nói cho tôi biết cô vợ đỏm dáng của nam chính lại đẹp đến vậy chứ?"
"Trời ạ, đẹp, sao còn đẹp hơn cả ngôi sao trong tivi vậy, nước da mịn màng này, mềm đến độ chỉ cần một véo là tan ngay."
Linh hồn đó lúc thì bụm miệng, lúc thì mở to mắt, còn vô cùng đau lòng: "Trời ơi, đẹp vậy mà nam chính không thích, thế thì nữ chính trọng sinh phải đẹp thế nào nữa đây?”
"Đáng thương, đang thương quá, phải c.h.ế.t sớm, nhìn bụng của cô ấy kìa, sắp sinh rồi nhỉ?" Chu Gia Gia nghe mà luống cuống, ai là nam chính, còn nữ chính trọng sinh là ai?
Ai phải c.h.ế.t sớm? Cô ta chỉ có thể bị ép sang một xó. Cô ta có thể nhận ra người bụng to mà linh hồn đến từ thế giới khác nói là Diệp Mạn Tinh.
Diệp Mạn Tinh sẽ c.h.ế.t sao?
Chết thế nào? Tại sao linh hồn này biết những chuyện đó.
Sau đó cô ấy lại nghe thấy linh hồn đó tặc lưỡi một cách kỳ lạ.
"Cô vợ đầu tiên đã đẹp thế này thì không biết nam chính sẽ trông như thế nào? Có thể khiến cho nguyên thân nhớ nhung như vậy, chắc cũng khá đẹp trai, dù sao cũng là nam chính được tác giả ưu ái mà."
Cô ta nói rồi lắc đâu nhấc m.ô.n.g lên như có sâu đang bò trên người cô ta. Cô ta lắc đầu nguầy nguậy, chậc lưỡi tiếc thương: "Nhìn xem lúc này cô ấy vui vẻ thế nào, có lẽ cô ấy không biết tử thần đang trên đường đến."
Còn cả hai đứa bé song sinh nam nữ của cô ấy nữa. Chúng là thiên tài, nhưng thiên tài thì sao chứ, chẳng phải là kẻ ngốc hay sao. Vậy mà lại ghen tị vì mẹ kế đối xử tốt với anh kế và chị kế, cuối cùng hai đứa trẻ song sinh này đều có kết cục thê thảm."
"Rõ ràng, thông minh thì có tác dụng gì chứ, là thiên tài thì có tác dụng gì. Có là thần tiên chuyển thế thì chẳng phải chúng cũng là những ác ma chờ mong tình yêu của mẹ, nên cuối cùng lại biến thành kẻ biến thái hay sao?"
"Chỉ thương cho sắc đẹp của cô vợ c.h.ế.t sớm của nam chính được trời ưu ái. Sao mình lại xuyên vào cơ thể của một nữ phụ nhạt nhòa cơ chứ, nếu xuyên vào cô vợ đỏm dáng thì dựa vào sắc đẹp đó cũng có thể làm được nhiều chuyện."
"Bây giờ chỉ cần đợi cô vợ đâu mất sớm, ba năm sau nữ chính trọng sinh thế chỗ thôi. Thời gian này vừa đủ để tìm chỗ dựa."
Chu Gia Gia nghe thấy lời đánh giá của người kia, cô ta thấy đâu đau như búa bổ.