Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 389

Cập nhật lúc: 2024-10-20 16:46:57
Lượt xem: 91

Chiếc Rolex này gấp bảy tám lân nó, mọi người che miệng, muốn khóc.

Họ cũng ghen tị với chiếc đồng hồ Rolex này, thứ mà họ sẽ không bao giờ bắt gặp trong đời. Lại càng hâm mộ đoàn trưởng Tống, sẵn sàng như vậy, điều này làm sao không khiến người ta ghen tị?

Mọi người vừa rồi còn cảm thấy chị dâu Diệp đáng thương: "..."

Có lẽ người đáng thương là bọn họ.

Đoàn trưởng Tống là người đàn ông tốt thế nào, đã tặng khăn lụa còn tặng đồng hồ đeo tay? Hơn nữa còn là Rolex có thể tiêu hết một năm tiền lương của đoàn trưởng Tống, mọi người hận không thể bịt miệng mình.

Nhìn xem, không phải tự vả vào mặt mình sao?

Hãy rút lại những gì đã nói trước đó. Chua chát... Chua chát quá.

DTV

“Chị dâu, bên trong còn có thiệp mừng sinh nhật đoàn trưởng viết tặng chị nữa."

Lúc Diệp Mạn Tinh mở hộp ra đã thấy được.

Còn có hai tấm thiệp chúc mừng nữa.

Mọi người đang nhìn Rolex, Diệp Mạn Tinh cũng bị sốc, nhanh chóng chuyển sự chú ý của cô sang hai tấm thiệp chúc mừng bên cạnh chiếc đồng hồ Rolex.

Cô nghe thấy những gì chị dâu nói.

Đồng hồ Rolex cô cũng từng hỏi, đó là một loại xa xỉ đắt đến mức sau lân đầu tiên cô hỏi, cô đã thề từ nay về sau sẽ chăm chỉ kiếm được tiền.

Cô thật sự không ngờ rằng nam chính lại nghĩ đến việc mua cho cô một món quà sang trọng như vậy trong khi đưa toàn bộ tiền lương của mình hết.

Tất cả các chị dâu đều rất tò mò về chiếc đồng hồ Rolex, Diệp Mạn Tinh đơn giản đem đồng hồ Rolex đặt ở trên bàn, để bọn họ từ từ quan sát.

Cô lấy thiệp chúc mừng sinh nhật ra, ngồi trên băng ghế thấp, mở hai tấm thiệp chúc mừng xem. Tấm thiệp chúc mừng thứ nhất, là tác phong làm việc trước sau như một của nam chính, viết một câu rất đơn giản:

“Vợ à, sinh nhật vui vẻ nhé. Anh sẽ cố gắng chạy về vào ngày sinh nhật em, đồng hồ đã chuẩn bị từ sớm, xem như sính lễ mới bổ sung. Khăn lụa cố ý mua cho em, hy vọng em thích, người yêu Cảnh của em."

Lời nói vô cùng đơn giản.

Nó giản dị như nam chính n, lại truyền lại một loại nhớ nhà như tâm tình.

Nam chính đúng là một người làm cho người ta rất thích. Ít nhất, thật sự trong hoàn cảnh như vậy, sẽ có rất ít cô gái ghét tính cách sẵn sàng chi tiền cho đối phương của anh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-389.html.]

Diệp Mạn Tinh lại cầm lấy tấm thiệp chúc mừng sinh nhật thứ hai lên.

Vừa nhìn thấy chữ, cô lập tức sửng sốt. Cô vốn tưởng rằng tấm thứ hai cũng là của nam chính. Ai mà ngờ được đập vào mắt chính là kiểu chữ như hoa bướm... Đây là Cố Nguyên viết!

Con người Cố Nguyên này, lời nói và phong cách thực sự không giống như những người khác, mà giống như một con bướm. Ngay cả phông chữ của anh ấy cũng toát ra vẻ quyến rũ. Thậm chí thiệp chúc mừng sinh nhật viết cuối cùng cũng có kèm theo biểu cảm.

"Chị dâu, sinh nhật vui vẻ nhé. Anh Tống đã chuẩn bị chiếc Rolex đó cho cô từ mấy tháng trước. Nghe nói cậu ấy đã giao hết tiền nên tôi nghĩ cậu ấy đã đổi thành tích quân sự của mình lấy tiền.

Quân công không phải dễ dàng, sau này thăng chức cơ hội đều phải dựa vào quân công, chị dâu có thể hỏi thử.

Sinh nhật chị dâu, chúng tôi không về kịp, nhưng tôi đã chuẩn bị ngựa gỗ cho cháu trai cháu gái. Tôi còn chuẩn bị chuông gió, hy vọng là một cái cho cháu trai, một cái cho cháu gái nhỏ.

À đúng rồi, chị dâu quản lý anh Tống đi. Rõ ràng là tôi nhìn trúng một khối khăn lụa muốn mua, kết quả bị cậu ấy tranh mất, hỏi còn có thiên lý hay không chứ?

Chỉ biết bắt nạt tôi.

Các người đã bao giờ nghĩ đến cảm giác của tôi khi là một người độc thân chưa?"

Cố Nguyên lưu loát viết rất nhiều chữ, giải thích chiếc đồng hồ Rolex đó đến từ đâu.

Nam chính giành chiếc khăn lụa của anh ấy như thế nào.

Còn hỏi có nhận được quà anh ấy chuẩn bị không?

Cô không chú ý đến những thứ khác, nhưng để ý tới chuyện Cố Nguyên nói nam chính có thể là dùng quân công để đổi tiền, còn nói anh ấy cũng không chắc chắn... Ngón tay cô đặt ở phía trên, khựng lại vài giây.

Đáy lòng Diệp Mạn Tinh thoáng qua một loại cảm xúc nào đó, trong lòng bị thứ gì đó khuấy động, có chút gì đó đang đập không thể phát hiện được.

Cô hé miệng, mắng một tiếng "Đồ ngốc".

Sau đó hỏi Tiểu Cao: "Tiểu đoàn trưởng Cố bọn họ nói còn có quà, là chuông gió ngựa gỗ cho trẻ con, có không?"

Tiểu Cao sờ đâu, suýt chút nữa quên mất chuyện này.

“Có chị dâu, em đi lấy ngay đây.”

Món quà sinh nhật hôm nay xem ra được đón nhận một cách nhẹ nhàng, mặc dù ngày mai là sinh nhật nhưng đêm đó Diệp Mạn Tinh ngủ rất thoải mái.

Ai biết lúc đêm khuya, cô đang ngủ mơ mơ màng màng, bỗng nhiên cảm giác cơ thể lạnh lẽo, trên người bỗng nhiên phủ lên một cơ thể nóng bỏng.

Diệp Mạn Tinh vừa mở mắt, thì nhìn thấy một cái đâu màu đen lắc lư trước người.

Loading...