Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 330

Cập nhật lúc: 2024-10-20 06:20:30
Lượt xem: 91

Hiệu trưởng Thẩm cười giống như Phật Di Lặc:

“Giáo viên Diệp, cô đã thông qua kiểm tra, bây giờ cô cứ trở về nghỉ ngơi một ngày, sau đó chờ chúng tôi thông báo."

Diệp Mạn Tình gật đầu, cảm ơn hiệu trưởng Thẩm rồi xoay người đinh đi cùng chị dâu Mạnh. Diệp Mạn Tinh không có đồng hồ nên hỏi chị dâu Mạnh đã mấy giờ rồi:

“Chị dâu Mạnh, mấy giờ rồi ạ?”

Ai ngờ vừa dứt lời thì đã có một giọng nói không hòa hợp vang lên:

"Tôi còn tưởng rằng trưởng đoàn Tống thích cô nhiều như thế, còn bảo hoa khôi đoàn xin lỗi cô mà? Kết quả đến một cái đồng hồ cũng không mua cho cô à?"

Biết cô đã vượt qua bài kiểm tra, Tiểu Trần tức đến mức tóc tai đều dựng thẳng lên.

Leng keng.

Tiếng xe đạp đây khoe khoang vang lên, một chiếc xe hiệu Phượng Hoàng hai mươi tám đại xà mới tinh đi về phía bọn họ, ánh sáng kim loại sáng long lanh của hai mươi tám đại xà dừng lại, một đôi chân dài bỗng dừng lại trước mặt mấy người.

Vài người đang đứng trước cửa đều sợ đến ngây người, trong mắt họ tràn đầy sự kinh ngạc nhìn người đàn ông đột nhiên xuất hiện.

Người đàn ông kia người cao chân dài, vai rộng eo hẹp, dáng người cao lớn không phải là trưởng đoàn Tống thì là ai?

Anh xuống xe, sải bước đi đến chỗ bọn họ, sau đó dừng trước mặt giáo viên Diệp rồi dùng giọng nói trầm thấp dễ nghe nói:

“Vợ à, bài kiểm tra hôm nay thế nào? Anh tới đón em tan làm."

Tiếng mấy người Lưu Tư Cầm và Tiểu Trân bị vả mặt bôm bốp vang lên: ...?

Mấy người chị dâu Mạnh và hiệu trưởng Thẩm bị cho ăn một bát cơm chó lớn: ...?

Đây chính là cô vợ trẻ quê mùa của trưởng đoàn Tống sao? Quả nhiên rất hiếm thấy. Diệp Mạn Tinh lên lớp cảm thấy không tiện khi không có đồng hồ, có lẽ cô cần phải đi mua một cái đồng hồ đeo tay.

Tất cả quyền tài chính trong nhà đều đang ở trong tay cô mà, cô cũng không cảm thấy đồng hồ của mình cần phải có nam chính mua cho. Thậm chí cô còn đang nghĩ đi ra khỏi cái sân này không tiện lắm, vì vậy có cần phải mua một cái xe đạp trong truyền thuyết vô cùng trân quý ở thời đại này không.

Kết quả nam chính còn tự mình chèn ép mình, lại còn là lúc người ta đang nói về chuyện nam chính có đối xử tốt với cô hay không.Diệp Mạn Tinh buồn cười muốn chết. Ha.

Cô thật sự bật cười:

“Anh ba, anh đến thật đúng lúc đó.”

Có thể nói thậm chí nam chính còn biết nắm bắt thời cơ rất tốt, Diệp Mạn Tinh không thể không nói ngay lúc nam chính vừa xuất hiện, người ta thật sự khó có thể không thích anh.

“Không đúng lúc, là anh cố ý tới đón em.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-330.html.]

Giọng nói của người đàn ông trầm thấp, thậm chí còn có chút từ tính, rất êm tai.

Diệp Mạn Tinh cảm thấy tối nay nam chính thật sự đáng yêu về tất cả mọi mặt.

Cô cảm thấy trên trán hơi ngứa, sau đó người đàn ông lập tức cúi đầu vén tóc cho cô, động tác thân mật, thái độ còn nâng cô lên thật cao:

“Vốn dĩ anh nên mua cho em một cái xe đạp nữ để em đi làm."

"Hả?"

Diệp Mạn Tinh không theo kịp mạch não của người đàn ông này, anh đột nhiên chuyện giọng:

“Nhưng em đang mang thai nên anh đã đổi sang dạng cho nam, như vậy cũng tiện cho anh mỗi ngày tới đón em hơn."

Diệp Mạn Tinh chỉ cảm thấy giọng nói của người đàn ông như lông chim khiến lòng người ta cảm thấy ngứa ngáy.

Lúc này Mạnh Cầm đứng ở bên cạnh bỗng lên tiếng:

“Trưởng đoàn Tống, anh đối xử với chị dâu tốt thật đất nhưng trưởng đoàn Tống không thể tới trường hàng ngày, như vậy sao anh có thể đón chị dâu ngày ngày được chứ?”

Mạnh Cầm đứng ở bên cạnh thấy sắc mặt của mấy người không tốt nên cố ý hỏi như vậy, ai cũng biết trưởng đoàn Tống nổi danh lạnh lùng không dễ ở chung nên cô ta cũng không trông cậy vào việc anh sẽ trả lời.

Không ngờ trưởng đoàn Tống lại thật sự trả lời:

“Nếu anh không tới được thì sẽ bảo người khác tới đón em."

Lúc này, ở bên cạnh bỗng truyền đến vài tiếng hít thở sâu, Diệp Mạn Tinh liếc mắt nhìn, chỉ thấy sắc mặt của cô gái vừa lên tiếng quá đặc sắc.

Thật ra cô chỉ cảm thấy lời này của nam chính có hơi trêu chọc, cô há miệng, người đàn ông này nộp tất cả tiền lương cho cô rồi, vậy anh lấy đâu ra tiền mua xe đạp chứ

Diệp Mạn Tinh lén lút gãi vào lòng bàn tay của người đàn ông, cô thấp giọng nói:

DTV

"Tối về em sẽ báo cáo chi phí với anh."

Sau đó, Tống Văn Cảnh lại nở nụ cười, là thật sự buông bỏ sự trói buộc của cơ thể mà cười, tiếng cười chấn động đến nỗi còn khiến chiếc xe đạp hơi rung nhẹ.

Anh như thể thì thầm kề tai nói nhỏ với cô vợ của mình:

“Được, vợ nói cái gì thì là cái đấy.”

Lúc này Diệp Mạn Tinh còn không biết là nam chính cố ý nói câu “Vốn muốn mua cho nữ” thì cô thật sự là quá ngu ngốc.

Người đàn ông này sợ là mình đã đợi ở bên ngoài một lúc nên mới cố ý nói những lời kia.

Loading...