Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 312
Cập nhật lúc: 2024-10-20 06:19:07
Lượt xem: 88
Cô vợ nông thôn của đoàn trưởng tống cũng không phải loại người "vừa xấu xí trình độ văn hoá còn thấp" mà là một cô gái vừa đẹp vừa dịu dàng. Hội trưởng đoàn văn công cũng muốn cướp cô vào đoàn văn công kia kìa.
Còn việc trình độ văn hoá có thấp hay không thì trước mặt mọi người vẫn chưa biết, đang chờ thêm mấy ngày nữa vợ đoàn trưởng tống tới nhà trẻ khu nhà ở xã hội dạy đã mới biết được.
Lần này, nhà ở xã hội vốn đang yên ổn có thể coi như là bỗng nổ tung vì cô vợ nhỏ xinh đẹp của đoàn trưởng Tống rồi.
Trong đám người có mặt dù là người muốn xem kịch vui tiếp hay là nhóm chị dâu qua tối nay đã cực kỳ thích Diệp Mạn Tinh thì ai cũng lau mồ hôi cho trận cá cược ở trường học mấy ngày nữa.
Trong số bọn họ, ngay cả tiểu Cao nghe kể lại sau và Cố Nguyên cũng toát mồ hôi hột. Ngay cả Tống Văn Cảnh cũng đau lòng cho vợ mình. Lúc ẵm cô về trên đường, lưng anh tuôn ra không ít mồ hôi lạnh. Về đến nhà anh còn nói một câu:
"Vợ à, anh tin là em có thể. Hay là tuần tới em đừng đi nữa, chân em như này anh không yên tâm lắm."
Cố Nguyên và tiểu Cao suy nghĩ trong chốc lát rồi cũng khuyên bảo:
"Chị dâu, Chu Gia Gia đã xin lỗi rồi, lời đồn trong quân cũng sẽ biến mất nhanh thôi."
Trong phòng bây giờ đều là những người nhiệt tình thật lòng lo lắng cho lần lên lớp đi dạy này của cô.
Đôi mắt xinh đẹp của Diệp Mạn Tinh như thấu hiểu mọi chuyện vậy. Cô nói:
"Cảm ơn mọi người, nhưng tôi muốn thử một lần."
Thử một lần.
Lúc đi ra ngoài, Cố Nguyên và tiểu Cao đêu sầu lo. Tiểu Cao còn bảo tiểu đoàn trưởng Cố nghĩ cách nữa chứ.
Cố Nguyên gõ vào đầu cậu ấy một phát. Mặc dù đêm nay không lên tiếng nhưng anh ấy cứ có trực giác có vẻ Chu Gia Gia sẽ thật sự bảo cả nhà viết thư xin lỗi rồi dán lên bảng tin.
DTV
Buổi tối, lúc tắm xong chuẩn bị lên giường ngủ, Diệp Mạn Tỉnh đã rất mệt mỏi rồi. Lúc buồn ngủ giọng cô cũng trở nên mềm nhũn. Nhưng trước khi đi ngủ cô lại hỏi một câu:
"Anh ba, anh vẫn còn phải làm nhiệm vụ hả?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-312.html.]
Tống Văn Cảnh đáp:
"Ừm, ngày mai anh phải ra ngoài, tối ngày kia mới về."
Hôm nay là thứ sáu mà tối ngày kia thì là chủ nhật rồi. Khuôn mặt xinh xắn của Diệp Mạn Tinh như sáng bừng lên, đôi mắt cũng trở nên lóng la lóng lánh:
"Anh ba về trễ không? Có thể về sớm chút ăn cơm tối với em không?"
Tống Văn Cảnh chỉ cảm thấy hơi thở của mình chợt nóng lên không ít. Anh cúi người xuống đặt một nụ hôn lên trán cô.
Anh phát hiện ra vợ rất thích anh thân mật cùng. Chẳng qua vừa thấy cái chân sưng húp và cái bụng nhô lên kia là anh lại nhớ đến buổi tối hôm đó bị cô châm lửa lại không thể làm gì khác hơn là nhẫn nhịn không dám tiếp tục.
Tống Văn Cảnh xuống ở đầu giường, thấp giọng hỏi chuyện dạy thay ở nhà trẻ, hỏi cô có sợ không. Diệp Mạn Tỉnh nằm trên giường lắc đầu một cái. Dáng vẻ yêu kiêu kia thật sự có thể làm người ta vô thức yêu thương cô.
Chắc là tối nay được ăn uống no nê, lại vừa tắm rửa nên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn của cô càng trắng nõn mềm mại hơn. Làn da bóng loáng căng mịn, mặc dù đã vùi vào gối nhưng vẫn thu hút ánh nhìn. Tống Văn Cảnh phát hiện hình như trong không khí lại thoang thoảng mùi hoa đào. Máu nóng trong người anh lại sôi trào, không nhịn được mà cúi đầu hôn cô một cái, cuối cùng vẫn phải vọt đi xối hai thùng nước
lạnh rồi mới quay về nằm xuống bên cạnh cô.
Đến khi tắt đèn nằm xuống lần nữa thì Diệp Mạn Tỉnh đã mơ mơ màng màng ngủ rồi.
Không phải là cô không muốn phát sinh quan hệ để mở không gian ngay tối nay.
Nhưng lần nào cô quay người lại ôm cũng bị nam chính khoẻ như trâu này hôn đến nỗi suýt tắc thở, còn lần nào cũng chạm đến cái bụng đã nhô lên rõ ràng của cô.
Sau đó anh lại vọt ra khỏi giường. Nếu không phải chạy bộ thì là đi xối nước lạnh. Thật ra cô cũng có thể đút cho anh chút m.á.u hoặc thả thêm chút mùi hoa đào có tác dụng kích tình. Nhưng cô lại không đánh giá tiền vốn của anh, sợ điều kiện người ta tốt quá đến lúc làm lại xảy ra chuyện.
Dù sao thì hoa đào tinh cũng là yêu tinh nên có lẽ đến lúc đó sự cám dỗ kia sẽ chọc cho nam chính làm c.h.ế.t cô luôn cũng nên. Cô vẫn đang là phụ nữ mang thai đấy nhé.
Vì để có được một trải nghiệm tốt đẹp, cô định làm bữa tối dưới ánh nến, uống chút rượu ngon cho có không khí là được rồi. Nghĩ đến quả đào quyến rũ trong không gian, cô lại không nhịn được mà cười vui sướng.
Tống Văn Cảnh là một người có khả năng nhìn ban đêm. Thấy nụ cười này của cô, anh chỉ cảm thấy mình thật là khổ. Có vợ bên người nhưng chẳng được làm ăn gì. Đây có khác gì bức tử người ta đâu.