Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 292
Cập nhật lúc: 2024-10-19 22:40:29
Lượt xem: 112
Cố Nguyên nghe vậy, đôi mắt phượng hẹp dài liếc cô ta một cái, đột nhiên nở nụ cười: “Gặp rồi chứ.”
Lưu Tư Tình lại hỏi: “Trông, trông có đẹp không? Vừa rồi, tôi và Gia Gia định đến thăm một lát, nhưng Gia Gia lại nhìn thấy trưởng đoàn Tống đang rửa chân cho chị dâu, nên chúng tôi xấu hổ không dám đi vào.”
Tiểu Chu nghe thấy vậy thì ngây người, vậy, vậy nên hoa khôi đoàn mới tức giận bỏ chạy sao? Sắc mặt Cố Nguyên cũng cứng đờ, anh ấy không ngờ tên hề kia lại phải thêm mình vào?
Đáy lòng anh càng thêm ngứa ngáy, vì thế nhếch miệng cười: “Trông cũng được, thì là thế đó, cũng gọi là không quá xấu..."
“Không xấu?” Vậy thì phải khó coi đến mức nào chứ?
Đặc biệt là khi cô ta nhìn thấy đôi chân múp míp kia, sẽ đẹp được sao?
Lúc này, Lưu Tư Tình mới cảm thấy nhẹ nhõm, chạy theo hoa khôi đoàn Chu Gia Gia, còn cho cô ta một số lời khuyên: “Gia Gia, tôi đã hỏi tiểu đoàn trưởng Cố rồi, anh ấy nói rằng người kia không xấu. Mà quan hệ của tiểu đoàn trưởng Cố và trưởng đoàn Tống thì thân đến mức có thể mặc chung quần rồi ấy chứ."
“Anh ta nói cũng không quá xấu, chắc chắn là chẳng đẹp tí nào? Hay là hôm nào chúng ta gọi người đến thăm xem, tiện làm cho cô ta mất mặt chơi."
Chu Gia Gia đột nhiên dừng lại, cô ta cũng nhớ tới bàn chân mà mình nhìn thấy, ngoài được cái trắng ra thì rất xấu xí, mập mạp, vậy thì người cũng có thể đẹp được đến đâu. Nghĩ vậy, cô ta đột nhiên cười nói: “Cô nói rất đúng, chúng ta nên gọi người đi cùng, nhưng không phải bây giờ.”
“Dù sao cô ta cũng là chị dâu, hay là tôi đẩy cô ta đi, giới thiệu cô ta với đoàn văn công, cô thấy sao?"
Đoàn văn công là nơi ai cũng ở được sao?
DTV
Phải biết hát, biết nhảy, còn phải xinh đẹp, nếu là một cô vợ quê mùa xấu xí, thì sẽ mất mặt biết bao nhiêu?
Lưu Tư Tình vừa nghe đã cảm thấy ghen tị, nhưng đồng thời cũng toát mồ hôi lạnh. Đoàn văn công là nơi mà cho dù cô ta muốn tham gia cũng không được, cô vợ quê mùa của trưởng đoàn Tống thật sự có thể gia nhập sao?
“Gia Gia, cô thông minh thật đấy, nhưng ai cũng biết vợ của trưởng đoàn Tống “vừa xấu xí, vừa quên mùa, trình độ văn hóa lại kém”, vậy ai muốn cho cô ta vào đoàn văn công chứ?"
Chu Gia Gia nghe vậy thì cười lạnh một tiếng, người khác không có khả năng đó, chẳng lẽ cô ta cũng không làm được sao?
Cô vợ nhà quê này làm cô ta quá mất mặt, thật sự nuốt không trôi cục tức này, nhất định phải cho cô ta một bài học mới được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-292.html.]
Bên ngoài vang lên tiếng “xoảng”, Tống Văn Kinh không khỏi muốn ra ngoài xem nhưng lại thôi, anh khẽ liếc nhìn đôi chân sưng tấy, bóng loáng như củ cải trắng mũm mĩm của vợ. Không hề xấu, ngược lại trông dễ thương. Nhưng đôi lông mày rậm của anh đã cau chặt lại.
Vợ mới đến một ngày một đêm mà chân đã sưng phù, anh vừa đau lòng, vừa bất lực: “Vợ à, hay để anh kêu mẹ đến sớm hơn, cơ thể của em có hơi yếu ớt..."
Trước đây, em trai gọi điện và nói rằng chị dâu quá yếu ớt, cô không thể ăn thức ăn thô hoặc mặc quần áo thô.
Điều này làm anh sợ hãi.
Nhưng đây không phải là ngũ cốc thô, cũng không phải quâ áo may bằng vải thô, nhưng cuối cùng mắt cá chân của cô vẫn bị sưng lên?
Diệp Mạn Tinh cảm giác được bàn tay của nam chính đang nắm lấy mắt cá chân của mình, mơ hồ có thể cảm nhận được linh khí không gian phun về phía mình, nhưng đáng tiếc là không nhìn thấy.
Với cơ thể như thế này, cô không thể quan hệ với anh được.
Nghe vậy, đôi mắt đẹp kia trong veo sạch sẽ như ngâm trong nước: “Anh ba, anh yên tâm, em có thể tự lo cho mình."
Cô vào phòng chứa đồ tìm trà hoa, nhưng chân sưng lên, phản ứng dạ dày hôm nay có vẻ hơi nghiêm trọng, chẳng phải cô chỉ ngủ thêm một chút thôi sao, vậy mà đã khiến người đàn ông này sợ đến tái mặt rồi.
“Được, lát nữa anh sẽ pha cho em ít sữa mạch nha."
Tống Văn Cảnh cẩn thận lau bàn chân còn lại của vợ, rồi cẩn thận xỏ giày cho cô.
Anh đột nhiên nhớ tới sữa mạch nha ở nhà, trong nhà hình như chỉ có một ít, mà anh sắp phải đi ra ngoài làm nhiệm vụ, phải chuẩn bị một ít ngũ cốc tinh chế cho vợ, nếu gặp tình huống như trưa hôm nay, có thể uống sữa mạch nha.
Cả sữa bột cũng phải chuẩn bị một ít cho vợ mới được.
Anh chợt nhớ tới trà hoa mà vợ uống, hình như cơ thể không có phản ứng gì nhiều, đôi mắt đen như mực nhìn cô chằm chằm, anh hỏi: “Vợ này, em còn loại trà hoa kia không? Uống trà hoa sẽ đỡ hơn, phải không?”
Anh nghe thấy giọng nói mềm mại và dịu dàng của vợ: “Đúng rồi.”
Giọng nói này đáng yêu đến mức có thể chạm đến trái tim. Thì ra trà hoa rất có ích cho vợ, Tống Văn Cảnh chỉ muốn mang ngay cho cô đủ các loại trà hoa.