Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 289
Cập nhật lúc: 2024-10-19 22:40:24
Lượt xem: 112
Tiểu Cao nói những lời này, rồi lại trông thấy trung đoàn trưởng Tống đang nhìn cậu ấy. Chính xác mà nói, trung đoàn trưởng Tống cũng đang cười. Nhưng nụ cười đó giống nụ cười của tiểu đoàn trưởng Cố, vừa đáng sợ vừa phức tạp.
Đó giờ trung đoàn trưởng tống không hay giải thích. Cậu ấy còn tưởng rằng trung đoàn trưởng Tống sẽ không giải thích. Ai ngờ trung đoàn trưởng Tống sẽ nhìn cậu ấy, hỏi một cái nghiêm túc: "Cậu có biết, một người chọn mẫu người như thế nào. Ở mức độ nhất định, nó có thể phản ánh mắt nhìn của người đó."
"Cậu thấy trung đoàn trưởng Tống của cậu có mắt nhìn thế nào?"
Tiểu Cao ngơ ngác, nhưng nó không ảnh hưởng gì đến sự sùng bái mụ mị của cậu ấy với trung đoàn trưởng của mình. Cậu ấy nói không chút do dự: "Tốt, rất tốt, vô cùng tốt."
Nói xong, cậu ấy nhìn trung đoàn trưởng Tống đang cười toe toét.
Lúc này Tiểu Cao mới tỉnh ngộ: Ý của tống đoàn Trưởng là bảo chị dâu "tốt, rất tốt, vô cùng tốt".
Đoàn trưởng Tống gian xảo quá đi.
Câu này mà lọt ra ngoài, ai còn bảo chị dâu không tốt cơ chứ. Làm thế chẳng phải nghi ngờ mắt nhìn của đoàn trưởng Tống không tốt hay sao? Chỉ cần là người không muốn đắc tội với trung đoàn trưởng Tống, họ sẽ phải tâng bốc chị dâu thôi.
Nhưng mà, nhỡ đâu có người không có mắt thì sao?
"Vậy, trung đoàn trưởng Tống, những lời đồn kia, có cần phải báo với ủy viên chính trị không ạ? Em đang lo liệu chị dâu có khóc hay không?"
DTV
Cậu ấy vội vàng bước lên hỏi.
Tống Văn Cảnh bỗng nhiên dừng bước: "Không cần đâu." Anh chợt nghĩ, vợ anh khóc khi nào nhỉ, chỉ có ai trường hợp cô sẽ khóc mà thôi.
Một trường hợp là anh thích nhất, một trường hợp làm anh đau lòng nhất. Tống Văn Cảnh đột nhiên nở một nụ cười tự tin: "Chẳng phải vừa nãy cậu còn bảo chị dâu cậu tốt à? Cậu nghĩ cô ấy sẽ ứng đối được không?"
Tối qua anh mới quyết định, anh sẽ xem cô là người phụ nữ bầu bạn với anh cả đời, chứ không phải một cô vợ phải chịu trách nhiệm một mình.
Anh bằng lòng cho phép cô chầm chậm bước vào cuộc sống của anh.
Tuy là như vậy, Tống Văn Cảnh vẫn sắp xếp hết tất cả mọi việc, xong mới yên tâm. "Sau này, nhờ cậu quan sát tình hình của chị dâu. Có gì không ổn, nếu tôi không có mặt, thì phiền cậu nhé.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-289.html.]
Tiểu Cao vừa nghe đã hiểu, anh nói thì là nói không cần đâu, nhưng quan tâm thì không thể thiếu. Tống Văn Cảnh không đi ăn tối ngay, mà lại đổi hướng, đến khu nhà ở tìm vợ của ủy viên chính trị, nhắn trước một câu: "Chị dâu, vợ em mang thai, mang thai đôi. Chị đừng sắp xếp công việc cho cô ấy nhé, em nuôi cô ấy được."
Vợ của ủy viên chính trị nghe vậy thì cong môi, trêu ghẹo bảo: "Cậu nói vậy, trông cậu bảo vệ cô ấy chưa kìa. Cậu cũng chẳng nỡ dẫn cô ấy ra ngoài, người ta còn muốn nhìn xem cô ấy trông thế nào kia kìa."
Tống Văn Cảnh đứng lại, anh cười: "Đúng vậy ạ, nếu mai em không có nhiệm vụ, em sẽ ở nhà mời vợ chồng chị dâu ăn một bữa cơm.”
Vợ của ủy viên chính trị suýt thì bật cười: "Được rồi, thấy cậu bảo vệ vợ như vậy, nếu nói đến chuyện mời cơm, thì cũng phải là anh chị mờ cậu và vợ cậu ăn cơm. Sao để con bé vừa đến đã phải mời bọn chị ăn cơm được."
"Cảm ơn chị dâu."
Anh thật lòng nói lời cảm ơn, khiến cho vợ của ủy viên chính trị lấy làm lạ. Cô ấy thầm nghĩ: Anh lạ lẫm quá. Anh đã thay đổi thói quen trước đây, bằng lòng đến nhà cô ấy ăn cơm vì vợ thật à?
Tính cách trước đây của anh vừa xấu vừa cứng nhắc, vậy mà chịu thay đổi ư? W T808034
Vợ của ủy viên chính trị cảm thấy hết sức tò mò. Cô ấy vẫn chưa được gặp cô, vợ của ủy viên chính trị rất tò mò về cô vợ dưới quê của anh.
Cô ấy còn thật sự có dự định nấu một bữa cơm mời người ta ăn cơm.
Tất nhiên, vẫn còn rất nhiều người tò mò về cô vợ ở quê của trung đoàn trưởng Tống.
Đến đây đã được một ngày, nhưng trừ những người gặp cô ở cổng ra, thì chẳng còn ai gặp được cô.
Với sự tò mò này, nhất là khi trung đoàn trưởng Tổng khoe khoang xuống nhà ăn gọi hai phần cơm, nó khiến cho đầu bếp nhà ăn hiếu kỳ hỏi: "Trung đoàn trưởng Tống, vợ cậu không ăn cơm, nên cậu gọi cơm cho vợ cậu hả?"
Đây là một câu hỏi cực kì riêng tư, bình thường trung đoàn trưởng Tống sẽ không trả lời.
Vả lại mọi người cũng biết, cô vợ dưới quê của trung đoàn trưởng Tống là một người "vừa xấu, vừa vô văn hóa, vừa quê mùa”. Trung đoàn trưởng Tống giấu diếm còn không kịp, sao có thể thừa nhận chứ?
Kết quả, họ bị vả mặt bôm bốp. Trung đoàn trưởng Tống trả lời ngay: "Đúng vậy chú Hứa, nhờ chú thêm giò heo cho vợ cháu nhé. Đây là phiếu thịt và phiếu lương thực lấy thêm."
Giò heo kho tàu, là món mà đâu bếp phần riêng lại cho Tống Văn Cảnh. Vì thế, ông nhanh tay thêm cho anh.