Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 277
Cập nhật lúc: 2024-10-19 22:40:05
Lượt xem: 145
Bầu không khí trong phòng riêng khá tốt, sau khi uống được ba hiệp không khí ăn uống đang vui vẻ nhất, mẹ chồng Tống không biết nghe con dâu nói gì mà vui đến không thể tả.
Sau trận cười sảng khoái, mẹ Tống với tư cách là mẹ chồng đã bí mật nhét lì xì cho con dâu. Bao lì xì căng phồng, không biết đựng bao nhiêu tiền đây.
Thẩm Tú Lệ nhìn, ở bên cạnh chậc lưỡi một tiếng. Cô ấy nói thầm với chồng mình: "Dì Tống đối xử với em gái cũng khá tốt nhỉ, nên yên tâm rồi.”
Diệp Bác An “ừ” một tiếng, nhưng không nói gì, vì anh ấy phát giác em hai đang làm chuyện gì đó.
Là thật sự đang làm chuyện gì đó.
Anh hai Diệp cố ý vào lúc này nói với mẹ Diệp: "Mẹ à, lúc con đi tìm anh hai với chị dâu, suýt chút mất mạng vì bị chém. Trời xui đất khiến cũng may lân này có em rể cứu con, nếu chậm chút nữa, có lẽ con cũng c.h.ế.t rồi.”
Ly trong tay mẹ Diệp run lên, rượu đổ ra ngoài.
“Em Tinh Tinh đến tìm con cũng suýt chút mất mạng." Anh ấy cố ý nói nghiêm trọng.
Ly rượu trong tay mẹ Diệp đổ hết ra ngoài.
DTV
"Me."
Bỗng nhiên mẹ Diệp quay đầu lại nhìn anh ấy, không nói lời nào, dù sao anh ấy cũng không hiểu được ánh mắt của mẹ Diệp.
Anh ấy nói tới đây thì dừng lại, rồi nói về tình hình của anh cả ở nông trường: "Cũng không biết tình hình ở nông trường thế nào rồi nhỉ? Em dạo quanh nông trường nhiều ngày, ngay cả mặt anh cả với chị dâu cũng không thấy đâu.”
“Cũng không biết vì sao, vợ chồng em gái đến lại đón bọn họ dễ dàng như vậy ra được.”
Đây chính là ở tiệc rượu tân hôn của em gái, Diệp Bác An thấy ánh mắt mẹ mình đỏ rực, trong mắt đêu là tơ máu. Anh ấy vừa muốn ngăn lại thì nghe mẹ hỏi: “Không phải các con đang trách mẹ đấy chứ?”
Bà ấy không để ý ly rượu vừa rồi còn cầm trên tay bỗng nhiên rơi “choang” một tiếng.
Một tiếng “choang” này bỗng nhiên làm cho toàn bộ người trong phòng riêng im bặt, tất cả ánh mắt đêu đổ dồn về bên này.
Tống Văn Cảnh phản ứng nhanh nhất, vội vàng đứng dậy nói: "Mẹ, con đi tìm nhân viên phục vụ mang một cái ly khác vào.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-277.html.]
Nói xong, anh bước đôi chân dài ra cửa, đi tìm nhân viên phục vụ lấy ly rượu khác.
Diệp Mạn Tinh hơi sững sờ, bởi vì cô phát hiện có mấy ánh mắt đang nhìn mình. Bỗng nhiên trong phòng vang lên giọng của mẹ Tống: "Tinh Tinh à, bây giờ trường cấp ba đã được khôi phục rồi, đợi sinh con xong thì con đi lấy bằng tốt nghiệp cấp hai đi nhé."
“Nếu bên bên quân đội có trường cấp ba, thì thi lấy bằng tốt nghiệp luôn.”
Toàn bộ người trong phòng riêng đều mơ hồ.
Trên đâu mọi người đều đây dấu chấm hỏi???
Rõ ràng tất cả đều đang nói chuyện hai người đăng ký kết hôn, ai biết được thoáng cái đã chuyển qua việc học.
Diệp Mạn Tinh há hốc mồm, kêu một tiếng: "Mẹ, sao lại nói đến chuyện này rồi?"
Mẹ Diệp: "Anh chị dâu con về rồi, bọn nó tự chăm sóc con mình, con sinh con xong thì đưa về đây, sau đó đi thi đi. Mẹ trông cháu cho anh chị dâu con bao nhiêu năm, thì sẽ trông con bấy nhiêu năm."
Mẹ Tống ở một bên nghe vậy có chút sững sờ, bà ấy cũng thay đổi suy nghĩ về bà thông gia, bằng lòng chăm sóc đứa nhỏ rồi sao? Có điều bây giờ nói chuyện này có chút không thích hợp lắm.
Mẹ Tống đành phải hòa giải: "Bà thông gia này, chuyện chăm cháu ấy đến lúc đó tôi cũng có thể mà. Không... Không cần đưa đứa bé về nhà mẹ đẻ chứ?"
Mẹ Tống tự thấy mình có suy nghĩ thoáng, hoàn toàn không hiểu được suy nghĩ của bà thông gia.
Ngược lại anh hai Diệp tức giận ngã ngửa. Anh ấy nói những lời này, chủ yếu là muốn mẹ mình thương em gái một chút, sao lại ép cô đi thi lấy bằng rồi?
Đặc biệt là khi cô gái nhỏ gọi đến với một ánh mắt dường như vô hình, Diệp Bác Thương cảm thấy cơ thể mình cứng đờ, sau đó cúi đâu thảo luận với anh trai mình: "Anh, em nghe được lời anh vừa nói rồi. Em không có nhiều tiền lương như anh, em chuẩn bị 500 đồng đồ cưới cho con bé, sau này gửi chung với anh nhé."
Diệp Bác An ngạc, tên nhóc này đào đâu ra nhiều tiền như vậy? Cả ngày chơi bời lêu lổng, đi cướp đấy à? Bầu không khí trong phòng vô cùng gượng gạo, cuối cùng vẫn là cha Tống ra hòa giải: "Việc học là việc nên làm, nhà chúng ta đều ủng hộ Tinh Tinh tiếp tục đi học. Nếu có con, còn có chúng tôi nữa, bà thông gia không cần lo lắng đâu.”
Chị dâu Thẩm Tú Lệ cũng ra mặt nói, em gái lấy chồng nhà bọn họ phải tặng của hồi môn. Nhà họ Tống phải thêm bốn món lớn cùng 72 chân, sau đó toàn bộ bầu không khí mới vui vẻ trở lại.
Mẹ Diệp không lên tiếng.
Ban đêm, kít một tiếng, chiếc Jeep cũ như phi nước đại trên quốc lộ với tốc độ cao, toàn bộ tốc độ gần như là một cuộc chạy đua với thời gian. Hôm nay chính là ngày nghỉ cuối cùng của Tống Văn Cảnh, cũng không kịp chuyển sang xe khác, căn bản là không kịp.