Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 276
Cập nhật lúc: 2024-10-19 22:40:04
Lượt xem: 122
Nói xong, đoàn người rời đi ngay.
Trần Kiều Kiều nhìn bóng lưng hòa hợp của đoàn người, chỉ ghen tị đến mức m.á.u toàn thân dồn lên đâu, lỗ tai ong ong ù đi, lưỡi cắn chặt.
Trần Kiều Kiều rất không cam lòng.
Trước kia cô ta vẫn luôn cảm thấy nhà mẹ đẻ của tiểu yêu tinh cản chân, thủ đoạn gả cho anh Văn Cảnh lại không sạch sẽ, nhà họ Tống chắc chắn có thành kiến với Diệp Mạn Tinh.
Ai biết bây giờ, anh chị vốn nên ở nông trường của cô trở về.
Cô ta biết chị dâu nhà mẹ đẻ của tiểu yêu tinh là đại gia nổi tiếng giàu nứt vách ở trấn Hồng Kiêu. Trước kia là liên lụy, nhưng có rất nhiều người ở hải ngoại, nên về sau có thể trở thành chỗ dựa vững chắc cho tiểu yêu tinh.
Hơn nữa, tương lai anh Văn Cảnh càng thăng tiến, ngẫm lại cũng biết Diệp Mạn Tinh sẽ sống rất tốt.
DTV
Còn có lân trước tới tìm cô đại tiểu thư kia đến tìm Trần Kiều Kiều gây phiền phức, quả thực ngang ngược không nói đạo lý giống như điên rồi vậy.
Thân phận đối phương là quen biết với cậu Giang.
Nói đến Trần Kiều Kiều này, cô tức đến hộc máu. Rõ ràng cậu Giang rất tốt với tiểu yêu tinh Diệp Mạn Tình kia rất tốt. Nhưng đại tiểu thư này lại không đi tìm Diệp Mạn Tinh gây rối, mà lúc nào cũng xem cô ta như tình địch một cách vô lý.
Sau này, tiểu yêu tinh Diệp Mạn Tinh kia đi theo quân, tương lai anh Văn Cảnh phát triển tốt, vậy đại tiểu thư kia dám đi tìm tiểu yêu tinh phiền toái sao?
Nếu tiểu yêu tinh Diệp Mạn Tinh và anh Văn Cảnh không thể ly hôn, thư giới thiệu đoàn văn công của cô ta còn có thể có sao?
Ly hôn của cô ta liệu có thể thành công nữa không?
Trong lòng hoảng sợ, lần đầu tiên Trần Kiều Kiêu nảy ra một ý nghĩ: Cô ta có nên lợi dụng ưu thế trùng sinh của mình, nói một chút chuyện trước khi trùng sinh: để một số người có địa vị cao giúp cô ta hay không?
Trong nhà khách, bữa cơm mà cha mẹ hai bên gặp mặt nghiêm túc, rất náo nhiệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-276.html.]
Dựa theo quy trình bình thường mà nói, nam nữ muốn kết hôn trước tiên phải gặp cha mẹ của nhau, sau khi hài lòng thì cha mẹ hai bên mới cùng nhau ăn cơm.
Trong bữa cơm này, phải thảo luận về các chi tiết của cuộc hôn nhân và các chi tiết của bữa tiệc.
Nhưng hết lần này tới lần khác, khi hai nhà họ Diệp và Tổng kết thân, cả hai gia đình đều không hài lòng với nhau. Nhà họ Tống đã đồng ý cho cả hai vì họ bị ép buộc phải báo đáp lòng tốt và bị con dâu ép bằng mạng sống của mình.
Thậm chí cuối năm trước, con trai còn không muốn trở về, tiệc đối với hai người cũng không lớn, nhưng lại mời mấy người thân thiết trở về nên bày hai bàn.
Gia đình của nhà gái còn đỉnh hơn, mẹ Diệp mẫu ghét nhà họ Tống chứ đừng nói đến việc tham dự bữa tiệc của con gái bà ấy, cố tình lừa anh hai Diệp để tìm thảo dược cho cha Diệp.
Chờ đến khi anh hai Diệp phát hiện ra, anh ấy vội vã đến nhà họ Tống thì lúc đó anh ấy đã nghe nói rằng em gái mình đã đánh thuốc mê em rể mình.
Trong tình huống này, anh ấy có thể làm được gì nữa?
Em gái cưới chồng, ngay cả mặt mũi em gái anh ấy cũng không nhìn thấy, tin đồn đã bay khắp nơi. Anh ấy cũng không thể phá hư phòng tân hôn của em gái và em rể mà đúng không?
Sau khi trở về, anh hai Diệp sắp tức nổ tung, kết quả mẹ anh ấy lấy dây thừng định treo cổ tự tử, nhờ anh ấy đi ép em gái tìm việc cho mình.
Trong cơn tức giận, Diệp Bác Thương trực tiếp bỏ nhà đi trốn, mất tích suốt một tháng không về nhà.
Trên bàn rượu, có vẻ đúng là hai nhà rất ưng ý nhau nên cụng ly hết lân này đến lân khác. Mắt anh hai Diệp đỏ bừng. Anh ấy bị thương rồi, không thể uống rượu được, cũng chỉ tiếp bằng nước ấm hết ly này đến ly khác vào bụng. Đáy lòng khó chịu, Diệp Bác Thương nghẹn ngào đứt quãng kể cho anh cả nghe chuyện của em gái
Diệp Bác An nghe xong hồi lâu cũng không nói gì, đáy lòng tràn ngập đau đớn, một đôi mắt mơ hồ nhìn em gái. Không biết anh ấy đã uống biết bao nhiêu ly, lúc này trong cơn đau bao trùm, anh ấy chợt thủ thỉ với vợ: "Anh dự định, trả hết tất cả tiền lương lại cho em ấy."
Thẩm Tú Lệ vốn ôm hai đứa nhỏ ngồi cạnh chồng, không phải người điếc nên những lời đứt quãng mà chú hai Diệp Bác Thương nói cũng nghe được một ít.
Cô ấy cũng đau lắm, tất cả những thứ bọn họ có đêu do em gái đổi lấy. Cô ấy nhìn sang đối diện, bỗng nhiên nói: "Em rể nói cậu ấy đã tìm được người giúp đỡ, đến lúc đó có tài sản nhà mẹ đẻ, em sẽ tặng thêm cho còn bé hai căn nhà."
Diệp Bác An nghe vợ nói xong, bỗng nhiên nắm tay cô ấy, miệng chua xót nói: "Cảm ơn vợ, nhà thì không cần đâu, trả tiền lương cho em ấy là được rồi.”