Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 270

Cập nhật lúc: 2024-10-19 22:39:06
Lượt xem: 116

Chẳng qua là phương hướng đổ về phía người em chồng mà thôi. Ngàn vạn lân cô ấy cũng không ngờ là...

Trong nháy mắt em chồng tránh ngay đi. Cô gái kia ngã nhào xuống đất, vẻ mặt đau đớn... Thẩm Tú Lệ cũng không ngờ là em chồng lại cứng rắn như vậy.

Bỗng nhiên cười ha ha: "Em dâu à, lân này em yên tâm rồi nhé."

DTV

Diệp Mạn Tinh sững sờ trong giây lát.

Vẫn là Triệu Chiêu Hoa cười to tiếng: "Em dâu à, em yên tâm đi. Tuy nói người ái mộ Văn Cảnh thật sự không ít, nhưng cậu ấy vô cùng giữ khoảng cách với đồng chí nữ, sẽ không lăng nhăng đâu.”

Triệu Chiêu Hoa vì bạn mình mà toát mồ hôi hột, nhất thời không nói được lời nào. Em dâu lại còn cứ ở đây nhìn, anh ấy cũng không tiện đi nhắc nhở bạn hiền.

Mãi cho đến lúc này, hơi nghẹn của anh ấy cuối cùng cũng thả lỏng được.

“Anh hai, chị dâu." Lúc hai người còn đang nói chuyện, đã nhìn thấy Tống Văn Cảnh sải bước đi tới. Anh phát hiện bọn họ đứng đây, cũng không ngạc nhiên lắm.

Vẫn là Triệu Chiêu Hoa nháy mắt với anh: "Nếu cậu không qua đây, anh thấy chắc em dâu sẽ “chạy đi” mất quá."

Triệu Chiêu Hoa là một người có tính cách vô cùng cởi mở, đây là nói đùa, cũng là nhắc nhở bạn dỗ vợ.

Tống Văn Cảnh cúi đầu nhìn cô vợ nhỏ. Đôi mắt sâu thẩm lạnh lùng nhìn cô, thuận thế đưa nước ngọt trong tay cho cô: "Cô ấy nói có một số chuyện cần nói với anh.”

“Bọn anh không có gì cả.” Giọng nói của Tống Văn Cảnh luôn lạnh lùng sắc bén, nhưng lúc này lại dịu dàng hơn. Anh nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn như thường của cô vợ nhỏ, không có biểu cảm ghen, đáy lòng anh lại chua xót. Cô vợ nhỏ này thật sự không yêu anh.

Cũng may thời gian còn nhiều, anh vẫn còn rất nhiều cơ hội để từ từ thay đổi thái độ này của cô. Sở dĩ anh chần chừ ở bên đó là vì phát hiện hình như Trần Kiều Kiều biết chút ít tình hình của vợ mình. Anh vì chuyện của vợ nên mới nán lại thêm một lát.

Ngược lại, Trần Kiều Kiều cũng không nói điều gì mơ hồ với anh. Cô ta chỉ nói thanh niên tri thức kia không tốt với mình, cô ta muốn ly hôn, hỏi anh có thể giới thiệu đối tượng trong quân đội cho mình hay không. Về phần trượt ngã, đương nhiên anh không thể để cho nữ đồng chí chạm vào, đây là đó là phản ứng từ bản năng của anh đối với nữ đồng chí. Anh cũng không muốn gây phiền toái cho mình, nên tự nhiên cũng muốn tránh đi.

“Ừm, chỉ là em đang suy nghĩ, hai người xa lạ như vậy thì tương lai sao cô ta gả cho anh được hay vậy?” Mọi người đều đã quay đi, Tống Văn Cảnh nghe thấy bỗng nhiên nghe thấy cô vợ nhỏ thấp giọng nói thầm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-270.html.]

Cũng may Tống Văn Cảnh không bị cô chọc cho tức hộc máu. Người luôn không để lộ cảm xúc ra ngoài như anh bỗng nhiên dừng lại, nhân lúc phía trước không ai nhìn thấy, đưa tay nhéo lòng bàn tay vợ: "Vợ à, chúng ta sắp đăng ký kết hôn rồi, không nên nói những lời đó vào lúc này được không?"

Nghe thấy vợ “ừ” một tiếng, con ngươi sâu hoắm lạnh lùng kia hơi dừng lại, chỉ cảm thấy thấy tim mình đập nhanh hơn.

Mười giờ, Diệp Mạn Tinh và nam chính đến tiệm chụp ảnh quốc doanh chụp hình kết hôn.

Ông chủ kia mập mạp giống Phật Di Lặc. Đầu năm nay, nngười gầy là chuyện thường, nhưng người mập mạp đều là vật hiếm lạ.

Vừa nhìn đã biết: hoặc là gia đình khá giả, hoặc là nơi làm việc không thiếu tiền để kiếm.

Sau khi hỏi, chỗ này của ông ta còn có chụp ảnh màu, lại có thể thuê quần áo thì biết vì sao ông ta lại béo như vậy rồi.

Biết kiếm chát đến vậy à?

Đối phương vừa ra đã khen ngợi hai người: "Ôi, nhìn thật có khí thế, hai đồng chí chụp ảnh cưới à? Nhìn hai người xứng đôi quá đi.”

Lúc Tống Văn Cảnh bước vào, khuôn mặt tuấn tú của anh không thể hiện bất kỳ cảm xúc nào, nhưng sau lời nói của ông chủ, lại nở một nụ cười hiếm có.

Diệp Mạn Tình nhìn chằm chằm trái đào màu hồng dưới tai nam chính, quả nhiên khi anh vui vẻ, nó sẽ đân chuyển sang màu đỏ.

Thật sự là rất thú vị.

Diệp Mạn Tinh còn chưa mở miệng, bên tai đã vang lên giọng nói trầm thấp của nam chính: "Ừ, chụp ảnh cưới. Có thể lấy ảnh ngay lập tức được không? Chúng tôi đang vội.”

“Được chứ, được chứ, nhưng phải tăng tiền gấp đôi để rửa ảnh.”

Vội đi lấy giấy chứng nhận đăng ký kết hôn đây mà, ông chủ mập mạp hiểu ngay. Ông ta nhìn dáng vẻ xinh đẹp của hai người vô cùng muốn chụp ảnh kết hôn cho họ rồi dán ở trong tiệm, vậy chỉ tiêu cuối năm của ông ta chắc chắn sẽ được hoàn thành rất đẹp.

Kết quả ngay khi ông ta bày tỏ ý này, đã bị từ chối không chút do dự: "Ảnh của chúng tôi không thể dán ở tiệm được.”

Thân phận Tống Văn Cảnh đặc thù, sao có thể để ảnh chụp của mình tùy ý xuất hiện ở bên ngoài được, không phải hại anh, mà là hại cho ông chủ tiệm.

Loading...