Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 263
Cập nhật lúc: 2024-10-19 22:38:57
Lượt xem: 98
Hiểu lâm với hoa khôi của đoàn văn công cũng tới như vậy.
Càng quá đáng hơn chính là, có quá nhiều người được anh tiện tay cứu, tình cờ ra ngoài mà cmòn có thể gặp được nữ đồng chí muốn tỏ tình với anh.
Có một dạo Tống Văn Cảnh bị giày vò đến mức mơ thấy ác mộng.
DTV
Không phải bây giờ mới xupất hiện tình huống như vậy, mà lúc anh còn đi học đã như vậy rồi, nhà họ Tống dạy dỗ con cháu nghiêm khắc, quy định trong bộ đội càng nghiêm khắc hơn, vì thếq anh đã bị mẹ đánh không ít lân.
Thật ra anh rất phiên chán loại tình huống như vậy, bởi vì có những tình huống như vậy nên anh cũng chưa từng cảm thấy mình là một đối tượng tốt đáng tin cậy.
Đừng nói Tống Văn Cảnh sẽ cảm thấy vui vẻ, trên cơ bản mỗi lân có phụ nữ tới gần anh đêu cực kỳ cảnh giác.
Cũng may bản lĩnh của anh tốt, cũng không phải là một người đàng hoàng đến mức ngu ngốc, vậy nên gần như là không có người phụ nào có thể gài bẫy được anh.
Đối với những loại thuốc đặc thù, anh càng có sức chống cự rất mạnh.
Nhưng...
Năm ngoái anh về nhà đón Tết, cuộc hôn nhân kia vốn nên hủy bỏ, thế nhưng anh lại mất kiểm soát, giây phút đó trong lòng anh đã đồng ý.
Đương nhiên trong nhà cũng đã bày tiệc rượu, cũng coi như vợ đã gả cho anh rồi, anh cũng không có lý do đặc biệt để phản đối.
Nếu nói Tống Văn Cảnh chưa từng nghi ngờ cô vợ nhỏ có mục đích riêng: Có phải là gián điệp cố ý đến hạ độc anh hay không, anh không nghi ngờ mới là lạ. Nếu như cô vợ nhỏ thật sự có vấn đề?
Vậy...
Cũng không phải là anh không thể rời khỏi cô vợ nhỏ.
Nhưng cô lại muốn ly hôn. Anh không đồng ý ly hôn, thế mà cô còn muốn chạy ngay cả khi đã mang thai, điều này coi như đã hoàn toàn loại bỏ nghi ngờ của Tống Văn Cảnh đối với cô.
Anh đã thật sự nhìn ra, cô vợ nhỏ không hề có mục đích đặc biệt gì với anh, quả thật người cũng rất đơn thuần, khác biệt quá nhiều so với gián điệp...
Nếu đã không có vấn đề, vậy thì anh phải chịu trách nhiệm với vợ anh đến cùng.
Tống Văn Cảnh ôm cô vợ nhỏ, trong lòng có sự ấm áp nhàn nhạt thoáng qua, hai mắt nặng trĩu, anh đi vào giấc ngủ nhanh hơn bất cứ lúc nào. Lúc trời sắp sáng.
Hu hu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-263.html.]
Một tiếng nghẹn ngào vang lên, Tống Văn Cảnh luôn luôn cảnh giác lập tức bừng tỉnh, đôi mắt đen nhánh kia vừa mở ra đã phát hiện có tiếng khóc vỡ vụn vang lên.
Là cô vợ nhỏ mà anh đang ôm trong ngực.
Tống Văn Cảnh hoảng sợ đến nỗi lập tức ngồi dậy: "Vợ ơi?"
Anh nhanh chóng xoay người vợ lại thì nhìn thấy đuôi mắt xinh đẹp của cô đã đỏ cả lên, nước mắt long lanh lăn xuống từng giọt.
Hàng mày rậm của anh nhíu lại, vợ lại mơ thấy ác mộng ư?
Cạch một tiếng, Tống Văn Cảnh bật đèn lên thì càng nhìn thấy rõ ràng hơn, trên gương mặt trắng nõn như ngọc kia còn có chút ẩm ướt, hiển nhiên là mới khóc ở trong mơ.
Điều này khiến anh nhớ tới lân đầu tiên khi hai người động phòng, là loại cảm giác nước mắt vỡ vụn giống như khi đó cô vợ nhỏ cào anh vì đau, dáng vẻ này lại kích thích anh có xúc động muốn làm cô khóc.
Tống Văn Cảnh rất sốt ruột, rõ ràng lân này khác với lân đó, lân đó là cơ thể cô ưa thích, lân này rõ ràng là bị hoảng sợ.
"Lại nằm mơ à?" Tống Văn Cảnh thấy cô mở mắt ra, nơi đáy mắt kia vẫn còn ẩm ướt, lại mơ thấy nguy cơ mà cô nói ư?
Giọng nói của Diệp Mạn Tinh còn có chút khàn, tỉnh lại thấy anh vẫn còn ở đây, cô bèn gật đầu: "Đúng là có một chút."
Rõ ràng những cảm xúc này không phải của cô, nhưng lại không ảnh hưởng đến việc cơ thể cô có phản ứng như vậy.
Tống Văn Cảnh cầm khăn cẩn thận lau nước mắt cho cô, trong lòng lan tràn một loại cảm giác thương tiếc, anh chỉ cảm thấy, đời này quả thật phải thua ở trên người cô rồi.
"Đừng khóc nữa."
Tống Văn Cảnh thở dài, anh thật sự hết cách với cô: "Đừng sợ, anh sẽ ở bên em."
"Sẽ không để em chết." Dừng một lát, anh vỗ nhẹ trên lưng cô, hạ giọng dỗ cô, sợ dọa cô sợ.
"Trời sáng rồi, dẫn em đi ăn đồ ăn ngon." Anh nói dời đi sự chú ý của cô, có lẽ cũng biết cô đang kiêng dè điều gì: "Em muốn ly hôn với anh là bởi vì như vậy sẽ giúp em tránh được nguy cơ ư?"
Thật ra bình thường Tống Văn Cảnh rất ít nói, nhưng anh phát hiện ra, từ lúc tỉnh lại cô vợ nhỏ đã rất im lặng, anh sợ cô không có cảm giác an toàn, đành phải nói nhiều để phân tán sự chú ý của cô.
Diệp Mạn Tinh gật đầu.
Tống Văn Cảnh như có điều suy nghĩ, trước đây anh chưa từng biết làm thế nào để dỗ con gái vui vẻ, đối mặt với cô vợ nhỏ thu hút bản thân, đoàn trưởng Tống có phúc đến nên trong lòng cũng sáng ra, cũng đột nhiên thông suốt.
Có lẽ là những lời mà mấy ngày nay anh nói khiến cô vợ nhỏ lo lắng, anh xoa đầu cô, nói bằng giọng dịu dàng: "Chúng ta làm theo lời em nói, đừng sợ, mặc kệ em nói gì, anh đêu sẽ cố gắng làm được cho em.”