Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 235
Cập nhật lúc: 2024-10-19 06:24:46
Lượt xem: 31
Tiếp viên trịnh trọng gật đầu:
“Đồng chí Diệp yên tâm, nhất định chúng tôi sẽ thương lượng tốt với đồn cảnh sát."
Thẩm Nhuyễn Linh không ngờ tới Tinh Tinh đi WC cũng bị bọn buôn người theo dõi, coi như cũng hiểu lực sát thương của khuôn mặt này.
“Tinh Tinh, cả đường đi hình như đều có người bảo vệ cô, là chồng cô à?"
Thẩm Nhuyễn Linh là Luyện Gia Tử nên cũng hiểu được. Ví dụ như tình huống hôm nay, phản ứng của những người này còn nhanh hơn vệ sĩ bọn cô.
Vấn đề là Diệp Mạn Tinh đi WC, sao lại tìm thấy nhân viên bảo vệ nhanh như vậy? Tiểu đào hoa tinh cũng hơi bất ngờ:
“Không phải."
DTV
Sao có thể là người của nam chính? Lúc cô rời đi, nam chính còn chưa trở về đấy. Cô lắc đầu:
“Nam đồng chí kia tôi cũng không quen."
Thẩm Nhuyễn Linh hơi mơ hồ......?
“Vậy chồng cô có đến không? Hay là, hai người cãi nhau?"
Thẩm Nhuyễn Linh thực sự không hiểu, một cô gái nhỏ xinh đẹp như vậy còn đang mang thai lại một mình ra ngoài thì cô ấy phải thất vọng như thế nào? Thẩm Nhuyễn Linh đau lòng muốn chết.
Tâm tình Diệp Mạn Tinh rất phức tạp. Liệu nam chính có giận không? Có quan tâm đến cô không, có đi tìm cô không?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-235.html.]
Liệu đào hoa tinh có để ý không? Cô là đào hoa tinh, cũng là một tiểu yêu tinh, tiểu yêu tinh sao có thể quan tâm đến hạnh phúc của người khác? Không hạnh phúc, không bằng ly hôn đi.
Có thể nói, cô có thể không quan tâm nam chính có vui hay không nhưng cô lại sợ mẹ chồng buồn. Khi Diệp Mạn Tinh quay về giường, Thẩm Nhuyễn Linh lo cô bị dọa sợ nên cùng Tiểu Hồng kể chuyện cười cho cô vui.
Tiểu đào hoa tinh hơi tò mò:.
“Linh Linh, cô thật đa tài nha."
Đã bao giờ thấy một vệ sĩ tốt như vậy? Gần như có thể dỗ dành, có thể đánh người, hơn nữa còn thích những cô gái xinh đẹp, làm Diệp Mạn Tình không ngừng tò mò. Quả nhiên là sở thích và tính cách của con người thực sự rất đa dạng nhiều màu sắc.
Mãi đến 3 giờ đêm anh hai Diệp mới trở về, cô mơ màng mở mắt ra, nghe thấy anh hai bảo rằng khi xe lửa dừng ở trạm tiếp theo, anh ấy sẽ đích thân đến đồn cảnh sát gần nhất.
Bởi vì còn phải đi tàu hỏa, bọn họ đương nhiên không thể đến đồn cảnh sát lấy lời khai, chuyện này toàn bộ nhân viên bảo vệ đi tìm người đưa bọn chúng đến đồn cảnh sát.
Trên đường đi cảnh sát còn để lại số điện thoại cho họ để sau này nếu có vấn đề gì vẫn có thể liên lạc.
Anh hai và những người khác phải để lại thông tin liên lạc, họ đang ở bên ngoài nên phải cung cấp thông tin liên lạc quê quán cho đồn cảnh sát, để sau này có tình huống gì thì liên lạc với họ.
Rạng sáng ngày hôm sau, Diệp Mạn Tinh còn có ý hỏi về chỗ nằm của thanh niên đeo kính kìa, đích thân đi cảm ơn đối phương.
“Đồng chí, cảm ở anh tối qua đã gọi nhân viên bảo vệ đến giúp tôi."
Cô xinh đẹp biết bao, lông mày đẹp như tranh vẽ, đôi mắt lấp lánh, thanh tú, kiều diễm như hoa sen mới nở, đôi môi anh đào, ngũ quan xinh xắn, làm da mịn màng, kiến người ta yêu thích.
Bây giờ, cô thích nhan sắc mỹ mạo của mình, nhưng nó cũng gây cho cô không ít phiền toái, cho nên mới liên tục thay đổi địa điểm.
Nhưng lúc này, Diệp Mạn Tinh phát hiện ánh mắt của người đàn ông kia hình như đang nhàn nhạt liếc nhìn cô, lãnh đạm đối với lời cảm ơn của cô.