Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 203
Cập nhật lúc: 2024-10-18 21:16:33
Lượt xem: 108
Mẹ Tống chẳng muốn nói chuyện với cô ấy nữa, đi mấy bước vào trong, nhìn thấy con dâu đặt túi thuốc lên bàn bèn chủ động đi qua nhận lấy gói thuốc.
"Tinh Tinh."
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng ngọc của Diệp Mạn Tinh vẫn không có vẻ gì là không vui, cũng không có cảm xúc gì, chỉ nói chuyện như ngày thường:
DTV
"Mẹ, cha về chưa?"
Trong lòng mẹ Tống thở phào nhẹ nhõm:
"Lúc mẹ về thì đại đội vẫn còn đang họp, chắc cũng sắp trở về rồi."
Cuối cùng bà ấy vẫn giải thích một câu:
"Tinh Tinh, mẹ xin lỗi con, mấy năm trước con bé Văn Thư kia lấy một đối tượng mà cả nhà đều không đồng ý, lần này mẹ cũng không biết con bé trở về."
"Nếu con bé có nói gì khiến con không vui, con cũng đừng kìm nén trong lòng." Mẹ Tống nói một lúc, thấy con dâu không nói chuyện, lại do dự nói:
"Còn thím hai của con, mẹ thấy cái nhà này sắp phải tách hộ đến nơi rồi, tách hộ xong sẽ ổn thôi."
Diệp Mạn Tinh chưa từng nghe người nhà nhắc đến cô em chồng này, không ngờ còn có tình huống như vậy?
Cô lắc đầu, tại sao hoa đào tinh lại tập trung tinh thần vào người xa lạ chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-203.html.]
Cô đang quan sát cái bụng mình, phán đoán xem cơ thể của cô có thể chịu đựng bao lâu ở trên đường? Cơ thể cô quá mềm yếu, Diệp Mạn Tinh sợ bị dị ứng, sợ ngất xỉu, nói như vậy thì đi cùng ông Điền có vẻ sẽ tốt hơn.
Mẹ Tống lại dỗ con dâu thêm một lát, lúc ra ngoài lại làm đồ ăn cho cô, có điều lần này bà ấy cũng không thể con gái thiếu phần, còn dặn con gái mang sữa mạch nha vào cho Diệp Mạn Tinh.
Tống Văn Thư thấy mẹ mình cưng chiều con dâu như vậy, mắt cô ấy sắp mù luôn rồi. Lần này Tống Văn Thư trở về, quả thật đã được chứng kiến chị dâu được cưng chiều đến mức nào.
Cô ấy bị chị dâu phớt lờ. Tâm trạng còn chưa khôi phục lại, mẹ cô ấy vừa về đến nhà đã mắng cô ấy một trận, nói cô ấy không có đầu óc.
Tiếp đó là em trai trở về, dáng vẻ như thể có phải là cô ấy kết hôn đến nỗi đầu óc ngu muội rồi hay không, còn nói cô ấy phải hiểu cho chị dâu, tại sao không đi tìm cậu ấy mà lại đi tìm thím hai.
Thậm chí khi cha cô ấy trở về, bảo cô ấy nói rõ mấy năm nay đã làm những gì, còn chuyện trong nhà thì bót xen vào.
Sau đó cả nhà cứ nhìn cô ấy, bảo cô ấy nói xem thím hai đã nói gì với cô ấy, tất cả người trong nhà đều nói đỡ cho chị dâu, tại sao cảnh này lại hoàn toàn khác biệt với những lời mà cô ấy nhận được qua điện thoại thế?
Tống Văn Thư bị vả mặt đau rát, ấp úng một hồi lâu, cuối cùng không dám nói đã hàn huyên chuyện gì với thím hai.
Buổi tối lúc ăn cơm, chú hai cũng quyết tâm muốn ly hôn vì chuyện thím hai nói xấu chị dâu. Thím hai bị ép đến nỗi khóc lóc cầu xin ông bà nội, lúc này Tống Văn Thư mới phát hiện, địa vị của chị dâu nhỏ ở trong nhà chẳng những không giống như bên ngoài đồn, mà còn rất được cưng chiều.
Loại cưng chiều này thể hiện ở chỗ ông nội đối xử với chị dâu hoàn toàn khác biệt. Thím hai đến làm dâu nhà họ Tống đã sinh được mấy đứa con, con nhỏ nhất năm nay mới mười mấy tuổi, cháu trai cháu gái còn nhỏ cần bà ta chăm.
Nếu ly hôn thật, ai chăm trẻ con? Lần này nhà thứ hai ầm ĩ muốn ly hôn, ngay cả chị dâu cả cũng không dám ủng hộ cha chồng, còn nói đỡ rất nhiều cho mẹ chồng.
Cuối cùng cãi đi cãi lại, tuy chưa ly hôn nhưng phải tách hộ trước, nhưng ngày hôm sau cha Tống lại phải đi nơi khác họp, lần này đi mấy ngày chưa trở lại.
Tạm thời không tách hộ được, nhưng buổi tối lúc ăn cơm, bầu không khí đã không được tốt cho lắm.