Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 176
Cập nhật lúc: 2024-10-18 21:15:51
Lượt xem: 53
Diệp Bác An đưa lá thư và gói hàng trong tay cho vợ, sắc mặt anh hơi nặng nề: “Bố bị liệt do sạt lở đất, em gái,"
"Em gái làm sao?"
Em gái rất thanh tú xinh đẹp, ở nhà cũng đưmợc cưng chiều, Thẩm Tú Lệ cũng rất thích cô bé, thấy chồng im lặng, cô vội vàng hỏi chuyện gì đã xảy ra.
DTV
Đôi bàn tay gầy guộc của Diệp Bác An đang run rẩy: "Chủ nhiệm Ủy ban Cách mạngp muốn lấy em gái. Em gái không chịu gả nên nhảy cầu, sau đó cưới người sĩ quan đã cứu con bé. Theo con bé nói là kết hôn vì muốn báo đáp ơn cứu mạng, con bé còn nói sẽ tới đưa chúng ta đi ra nqgoài, bảo chúng ta hãy giữ gìn
sức khỏe thật tốt chờ con bé."
Diệp Bác An là một người đàn ông, mấy năm nay cũng không rơi lệ, nhưng anh đã khóc vì bức thư của cô em gái mà anh rất thương yêu.
Tình hình nhà mẹ đẻ như vậy, em gái lại vì trả ân tình mà gả đi, cô tính tình kiêu ngạo bốc đồng như vậy, không biết sống như thế nào đây?
Thẩm Tú Lệ tâm tình phức tạp.
Thẩm Tú Lệ có phần buồn tẻ: nhỏ? không ngờ rằng người gánh vác gia đình cuối cùng lại là một em gái
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-176.html.]
Trước kia em gái chính là được bọn họ nuôi dưỡng trưởng thành.
"Bác An, ngay cả em gái cũng như vậy, trong nhà nếu bị liên lụy nhất định sẽ gặp họa, chúng ta..."
Gia đình không biết đã thiếu tiên như thế nào, bố chồng lại bị thương nên càng cần tiền, cô chỉ ước có thể về ngay lập tức để đưa tiền.
“Ừm.” Âm thanh của Diệp Bác An trở nên nặng trĩu hơn một chút: “Em trước giữ gìn sức khỏe cho tốt đi." Họ phải nghe lời em gái, cố gắng giữ gìn sức khỏe thật tốt trước, chỉ có cố gắng làm chỗ dựa vững chắc cho em gái sau này, mới không để cho nhà mẹ đẻ liên lụy tới em gái.
Nếu không, nhà mẹ đẻ như vậy, cô gái nhỏ sẽ phải sống cuộc sống như thế nào đây. Một cô gái nhỏ thanh tú như vậy lại phải bị ép buộc thành bộ dáng gì nữa... Mới phải dựa vào báo đáp ơn nghĩa mà gả đi, mục đích chỉ là để hỗ trợ gia đình mẹ cô, Diệp Bác An trong lòng cảm thấy vô cùng khó chịu.
"Cũng không biết chú hai bây giờ như thế nào? Trong nhà chỉ có mẹ và ông ấy có thể làm ruộng, nhưng một người cha bại liệt, còn có hai đứa con, nhưng chỉ dựa vào làm ruộng làm sao có thể đủ đây?" Anh hai Diệp, người được hai người lo lắng, lúc này vừa ra khỏi văn phòng tổng bộ hậu cần thì đụng phải một người.
Người đến mặc đồng phục tiếp viên hàng không màu xanh đậm, trên tay cầm một chiếc mũ rộng vành, bị anh đụng mà chiếc mũ trực tiếp rơi xuống. "Thực xin lỗi."
Anh hai Diệp vội vàng nhặt mũ xin lỗi, hôm qua anh vẫn không về nhà, vẫn đợi đến ngày hôm sau có kết quả mới về nhà. Dù sao cũng là em gái vất vả mới có được, lương tâm anh hai Diệp rất cắn rứt, vốn dĩ anh không định đi
thi, nhưng nếu không thi thì chẳng phải rất có lỗi với em gái đã phải trả giá nhiều như vậy mới có được cơ hội này.
Nếu sau này anh muốn tiếp tục buôn bán, thì phải đợi sau khi vượt qua kỳ thi, anh ta có thể bán chức bán tài cho em gái cũng tốt nha