Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 138
Cập nhật lúc: 2024-10-18 11:05:11
Lượt xem: 94
Phải có đầy đủ nhân chứng, vật chứng thì mới bắt được hắn.
808034
Tống Văn Cảnh vốn định giao nó cho cục an ninh thị trấn nhưng nếu không kết tội được hắn thì sao?
Hắn không nhúng tay vào chuyện này chỉ vì muốn trút giận. Dù sao thì thứ Viên Cương muốn chính là ép buộc vợ của anh, nếu gặp được cô thì hắn sẽ không làm hại cô.
Nếu đổi lại là người khác thì sao?
Còn đối với những người bình thường thì sao?
Nếu hắn vừa bị cách chức thì chuyện gì sẽ xảy ra. Toàn thân Tống Văn Cảnh căng thẳng khi nghĩ đến cảnh nếu để một con rắn độc lớn như vậy ở bên ngoài.
Anh quay lại và định đích thân gặp người nhà của những cô gái đã bị Viên Cương hủy hoại lúc trước. Tất cả những lời buộc tội đó đều phải nghiêm trọng và anh sẽ không ra tay trừ khi mọi việc đều chắc chắn .
Hiện giờ ai cũng sợ giám đốc Ủy ban cách mạng nhưng cấp trên đã nới lỏng hơn và không còn nghiêm khắc nữa. Sau đó Viên Cương, kẻ đã hại biết bao nhiêu người, sẽ phải chịu sự xét xử của pháp luật.
Tống Văn Cảnh mất từ sáng đến chiều để đi tìm những cô gái bị hại. Đáng tiếc những cô gái mà anh tìm đêu sống ở thôn trên núi, vừa vặn ở đó cũng có nhiều mận chua.
Anh hái được cả một túi lớn, rồi quay lại đến Cục Công an huyện và Cục Công an thị trấn để giao tập tài liệu.
Tay của đồng chí Công an Cục run lên khi nhận được thông tin này: "Cảm ơn đoàn trưởng Tống, cục của chúng tôi đã nhận được thông tin về hành vi phạm tội của đồng chí Viên Cương nhưng chúng tôi vẫn cần điều tra trước khi có thể đưa ra câu trả lời cho cậu. Chúng tôi sẽ không hàm oan người tốt cũng như sẽ không tha cho bất kì kẻ xấu nào."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-138.html.]
“Cảm ơn đồng chí Công an.” Tống Văn Cảnh chào đáp lễ và giải thích một số điều về các cô gái mà anh đã tìm hiểu, hy vọng không công bố thông tin của họ để bảo vệ quyền riêng tư.
DTV
Tống Văn Cảnh bước ra từ hai văn phòng công an và cả hai đều nhận được những câu trả lời rất thuyết
phục. Cái chính là vấn đề này quá phức tạp, thực sự không thể giải quyết trong một sớm một chiều.
Đặc biệt là khi anh ở Cục Công an thị trấn, Cục trưởng Trần đã đích thân tiếp Tống Văn Cảnh và giải thích cho anh về ông già đã đưa báo cáo ngày hôm nay.
Trong văn phòng, Cục trưởng Trần đối với Tống Văn Cảnh rất khách sáo, hay đúng hơn là có ấn tượng tốt với anh. Dù sao anh cũng là người nổi tiếng của Cục Công an thị trấn vì đã giúp cục xử lý một số vụ án lớn.
"Trong vấn đề của Viên Cương, chỉ có một số nữ nạn nhân thuộc về văn phòng của chúng tôi và chúng tôi
sẽ hợp tác với quận để điều tra những người còn lại."
Cục trưởng Trần pha một tách trà cho Tống Văn Cảnh, sau đó nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tuấn tú của anh, cười nói: "Về phần đồng chí Điền, người đã gửi đến báo cáo sáng nay."
"Anh ấy họ Điên. Theo giấy giới thiệu thì anh ấy đến thị trấn Hồng Kiều thăm người thân, cũng không
có nói muốn gây rối với nhà họ Diệp."
"Họ Điền sao?"
Đôi mắt sắc bén và lãnh đạm của Tống Văn Cảnh ngưng đọng lại: "Anh ấy có nói tại sao anh ấy lại ở nhà vợ tôi suốt thời gian qua không? Cục trưởng Trần cũng biết nhà vợ tôi toàn người già yếu, bệnh tật và bất cứ lúc nào cũng có người ngồi tụ tập bên ngoài mà. Điều này quả không bình thường.”