Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 128
Cập nhật lúc: 2024-10-18 11:04:56
Lượt xem: 101
Cậu cười hì hì một bộ dáng lưu manh đi tới gần Chu Trình: “Này, anh họ, chị dâu gọi anh kìa, anh có muốn cùng đi tới nhà họ Diệp không? Muốn thì cùng đi ha."
Lúc này, Tống Văn Cảnh che chở cô vợ nhỏ đi một đường hướng về ngoài thôn, dưới đáy lòng một luồng chua xót khó tả lan tràn ra.
Trước mắt xẹt qua cảnh lúc nhỏ cô vợ nhỏ nhìn anh họ với ánh mắt yêu thích, tự nhiên cảm thấy bình dấm chua đổ đây một phòng.
Tống Văn Cảnh, người luôn tự tin: anh chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có một ngày, anh đem cả thể xác và tinh thần quan tâm hết lên trên một người khác.
Trên đường đi, toàn thân Tống Văn Cảnh lạnh như băng.
Dù cho đáy lòng chua xót đến cở nào, cũng che chở cô vợ nhỏ không xa không gần đi đến trên xe bò.
Sau khi lên xe bò, một chân chống đỡ, chân còn lại nghiên một bên, ôm cô vợ nhỏ ngồi lên đùi anh, không để cô ngã xuống.
Trái tim của Chu Trình đã bị đập thành từng mảnh.
Tống Văn Cảnh che chở em họ như vậy, trên mặt em họ cũng tràn đây vui vẻ.
Trong lòng Chu Trình cảm thấy cực kỳ khó chịu, nhưng anh ấy không thể làm được chuyện cạy góc tường nhà người ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-128.html.]
Tống Văn Lâm đi theo anh trai chị dâu đổi khách thành chủ: ..., chậc chậc, biểu hiện ngày hôm nay của chị dâu nhỏ không lợi hại như bình thường à nha, sắc mặt của anh trai cậu đều đã đen thành như vậy, vẫn một đường che chở chị dâu.
Lúc trước cậu còn lo chị dâu nhỏ sẽ chịu thiệt, ai mà ngờ được, anh trai cậu lại bị ăn tới gắt gao đâu?
Bầu không khí trên đường có chút kỳ lạ, tiểu đào hoa tinh cũng không có tâm tư lo lắng. Cô đang mang thai, mấy tháng nay vẫn chưa quen, chủ yếu là do thân thể này quá yếu ớt, cả người mềm mại đến nổi không chịu được một chút khổ.
DTV
Tiểu đào hoa tinh rong lòng yên lặng suy nghĩ làm sao tách nguyên chủ ra khỏi cảnh c.h.ế.t sớm trong nội dung truyện: ..., địa chỉ của anh trai chị dâu nguyên chủ ở bên trang trại Hạ Thành, vừa lúc là bên Đông Bắc.
Nơi cô vợ đâu c.h.ế.t là ở phương Nam, nhưng giờ cô đi phương Bắc, nói sao thì cũng có thể tách khỏi nguy hiểm.
Nhưng mà cô đang mang thai, không thể tự mình đi được, cô định đi cùng với anh hai của nguyên chủ, nhưng không biết anh hai có thể đi theo không?
Mấy người một đường ngồi xe bò đi về hướng thôn Diệp gia, thật ra đường đi không xa, bình thường đi nửa giờ xe bò là tới.
Tống Văn Cảnh lo lắng thân thể cô vợ nhỏ không thoải mái, cứ yêu cầu chú Năm phải chạy xe bò chậm một chút, đường đi hai mươi phút nhưng phải mất tới hơn bốn mươi phút mới tới nơi. Sau khi mấy người bọn họ xuống xe bò, chú Năm còn tươi cười cẩn thận hẹn buổi chiều tới đón mới rời đi.
Tống Văn Cảnh và Tống Văn Lâm đều là người có thể bước đi như bay, đoan đường này đi về cũng không tốn bao nhiêu thời gian, chỉ là muốn lo lắng cho cô vợ nhỏ đang mang thai.
Diệp Mạn Tinh một đường nghĩ, bên ngoài sinh một đôi long phượng, nam chủ cho 3000 khối, sau khi trả lại 200 khối cho nam chủ, chỉ còn lại 2800, ước chừng trị chân cho cha của nguyên chủ tâm 500.