Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 127
Cập nhật lúc: 2024-10-18 11:04:54
Lượt xem: 86
Nhưng sau khi Tống Văn Cảnh được cô vợ nhỏ giới thiệu xong, nhìn Chu Trình.
Người luôn lạnh nhạt khắc chế- Tống Văn Cảnh: ..., Thanh mai trúc mã? Thanh mai trúc mã cái gì?
Đáy lòng Tống Văn Cảnh chua muốn chết.
Nhưng có một loại người, tâm tư trong lòng thì sôi trào mãnh liệt, nhưng trên mặt lại gió êm sóng lặng, không ai có thể nhìn ra bọn họ đang nghĩ cái gì.
Nhất là đối với thanh mai trúc mã bỗng nhiên xuất hiện này, tâm tình Tống Văn Cảnh thật sự không thể tốt nổi.
Tống Văn Cảnh đánh nhau rất giỏi, trước đây khi không hài lòng người nào, phương thức của đàn ông chính là đánh một trận.
Nhưng có vợ ở bên cạnh, anh không thể thô bạo như vậy, sợ làm cô vợ nhỏ sợ hãi.
Tất nhiên, có thể làm cho Tống Văn Cảnh ổn được như vậy là nhờ công cô vợ nhỏ nói chữ "chồng" kia.
Nghe được lời này lỗ tai Tống Văn Cảnh run lên, trong lòng ngứa ngáy, một trận vui sướng khó tả lan tràn khắp người.
Từ trước tới nay chưa bao giờ anh nghĩ tới mình có thể dễ tính tới như vậy, cô vợ nhỏ chỉ nhỏ nhẹ nói ra tiếng "chồng" này là lấy được lòng anh, chỉ dịu dàng gọi một tiếng "chồng", vậy mà có thể khiến anh vui mừng còn hơn có một lân quân công.
Anh nhìn vào cặp mắt xinh đẹp của cô vợ nhỏ, trong lòng chợt lóe lên một cảm giác ngứa ngáy, trong lòng động đậy, lân đâu tiên Tống Văn Cảnh không chú ý ý nghĩ của cô vợ nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-127.html.]
Anh nhìn đỉnh đầu cô vợ nhỏ, cúi đầu dịu dàng chỉnh chỉnh cổ áo sơ mi của cô, giọng nhẹ nhàng ấm áp nói: "Gió lớn, em đang mang thai, cẩn thận không lại bị cảm."
Lời nói này cực kỳ khắc chế, nhưng nói ra quá dịu dàng ấm áp, không diễn tả được tình cảm dịu dàng.
DTV
Đặc biệt là hai chữ 'mang thai', lực sát thương có thể so sánh với b.o.m nguyên tử khiến cho đầu óc của
Chu Trình muốn nổ tung.
Đầu óc Chu Trình ong ong, chỉ cảm thấy trái tim nhỏ của mình như là muốn lạnh.
Trong lòng anh ấy thấy lạnh lẽo, anh ấy biết chuyện này không thể nào liên quan tới em họ. Tống Văn Cảnh làm như không để ý, trên mặt vừa khách khí vừa lạnh nhạt bắt chước vợ gọi anh họ: “Anh họ khỏe, tôi là Tống Văn Cảnh, chồng của Tinh Tinh, rất vui được gặp anh."
"Do vợ tôi đang mang thai, không thích hợp đi tàu xe, chuyện này tôi sẽ đi riêng, cảm ơn anh họ đã quan tâm chuyện trong nhà."
Tống Văn Cảnh chủ động đưa tay ra chào hỏi, "một câu anh họ" và "một câu về chuyện người trong nhà và người ngoài", một chút là đã phân rạch ròi khoảng cách thân thuộc xa lạ. Chu Trình buồn bực muốn chết, còn phải cười cùng người đàn ông đoạt người yêu của mình bắt tay, không nhịn được bật lại một câu: “Tinh Tinh với tôi cùng nhau lớn lên từ nhỏ, chuyện nhà cô ấy sao tôi có thể coi là người ngoài?"
"Hơn nữa, người muốn gặp là chị họ tôi, nên dù sao nhà chúng tôi cũng phải giúp sức."
Tống Văn Cảnh bị phản công có chút bất ngờ: ..., cũng không phải là kẻ yếu đuối. Anh đúng là có hai phần tôn trọng.
Anh cũng không nhiều lời, chỉ ừ một tiếng, rồi làm động tác che cho cô vợ nhỏ đi ra ngoài.
Tống Văn Lâm ở một bên nhìn suýt chút nữa muốn huýt sáo: ..., chậc chậc, sức chiến đấu kiểu này vẫn chưa đủ. Nhưng cậu cũng không muốn anh gặp không may.