Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 124

Cập nhật lúc: 2024-10-18 11:04:50
Lượt xem: 124

Cha Tống im lặng không nhìn ra cảm xúc, ông đã làm lãnh đạo lâu năm, chỉ nhìn vẻ mặt thôi đã rất khó phán đoán ra đang suy nghĩ cái gì.

Ngoài ý muốn của mọi người đó là chú hai Tống lại đồng ý.

Chú ba Tống không quá đồng tình, nhưng tuổi tác chú ấy nhỏ hơn mọi người nhiều, bình thường ở trong nhà cũng không có tiếng nói.

Người phản ứng mạnh nhất là thím hai Tống, đầu óc của bà ta âm vang ong ong ong, cả người hoàn toàn choáng váng: "Cha, không phải cha luôn nói muốn người một nhà ở chung với nhau à? Tại sao bây giờ phải ra riêng."

Ông nội Tống liếc nhìn bà ta một cái, lòng không giấu được sự thất vọng: "Thời điểm con động tay lên người cháu con, con nên nghĩ tới sẽ có ngày như thế này."

Lúc này, chị dâu Tống cảm thấy ở riêng cũng rất tốt, lôi kéo tay mẹ chồng, nhỏ giọng nói bên tai bà: “Mẹ, mẹ nghe ông, cha Diệp bị liệt, có người thông gia luôn cần trợ giúp như vậy, chưa chắc đại phòng đã ổn đâu."

Có điều cuối cùng ngoài dự liệu của mọi người, người không đồng ý ở riêng lại là bà nội Tống.

Nhà họ Tống ồn ào muốn ở riêng không thành công.

Mẹ Tống đẩy con trai với con dâu mau trở về mẹ đẻ, nếu không sẽ chậm trễ thời gian.

Tống Văn Lâm cảm thấy buồn chán nên miễn cưỡng làm kỳ đà cản mũi đi theo cùng.

DTV

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-124.html.]

Lúc đầu, Tống Văn Cảnh còn ghét bỏ em trai đi theo, anh rất chướng mắt em trai. Đến khi đi ra ngoài trông thấy một bóng dáng đẹp trai khác đứng dưới ánh mặt trời, anh lại càng cảm thấy chướng mắt hơn.

Cô vợ nhỏ của anh vui vẻ chạy tới, mừng rõ hỏi: “Anh họ, sao anh lại tới đây, anh nhận được thư của anh cả rồi ạ?"

Tống Văn Cảnh phát hiện mình sắp bị giấm chua làm chua chết: Anh họ? Trước giờ cô vợ nhỏ chưa bao giờ cười với anh như thế đâu. Bàn tay Tống Văn Cảnh siết chặt quả mận chua, bộp một tiếng bóp quả mận thành mận nát.

Tống Văn Lâm nhìn trái nhìn phải, một bên là chị dâu xinh đẹp, một bên là anh trai đang bốc hơi lạnh lên ầm ầm, không nhịn được muốn huýt sáo: À, hiểu rồi, tranh đoạt tình cảm đây mà!

Tống Văn Lâm thích xem náo nhiệt không chê chuyện lớn.

Cảm giác tồn tại của anh trai cậu mạnh như vậy, cậu vẫn luôn sống dưới cái bóng của anh trai, bình thường tính tình của anh trai cậu luôn bình thản, bình thản giống như không có chuyện gì có thể khiến anh ấy để ý.

Cuộc sống của anh trai cứ bình thản qua qua lại lại, còn cậu, cậu thích xem trò vui hơn nhiều.

Chỉ là sau này ngắm nhìn một hồi, Tống Văn Lâm bỗng phát hiện tháng ngày khổ cực của cậu đã đến. Anh trai cậu nhét một chiếc rổ trúc vào trong lồng n.g.ự.c cậu, bảo: “Câm đi.” Tống Văn Lâm không biết nên nói gì: "Anh, người về nhà cha mẹ vợ là anh, không phải em..."

Cậu còn chưa dứt lời thì đã thấy đôi chân dài của anh trai mình cất bước đi đến bên cạnh chị dâu xinh đẹp, cảnh tượng này hơi sai sai.

Nói chính xác anh trai của cậu hiện giờ giống như một con báo đang chuẩn bị tấn công, nhưng hình như hai người đối diện không cảm nhận được điều đó, vẫn còn trò chuyện còn rất là vui vẻ.

Nói cho đúng là một mình Chu Trình trò chuyện rất vui vẻ, người này đang độ tuổi thiếu niên, là thời điểm tuổi trẻ dồi dào sức sống nhất, cũng vừa hay là độ tuổi hoa đào tinh ưa thích nhất.

Loading...