Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 123
Cập nhật lúc: 2024-10-18 11:04:48
Lượt xem: 109
Thật đúng là ghét của nào trời trao của nấy?
Tống Văn Cảnh liếc nhìn ông nội rồi lại nhìn vào đôi mắt trong veo xinh đẹp của cô vợ nhỏ, trong lòng nôn nao. Anh ho nhẹ một tiếng rồi nói: "Ôngm, bố, con muốn đưa Tinh Tinh theo quân, cô ấy đang mang thai nên con dự định sau này sẽ không gửi tiền lương về nhà nữa.”
Anh đã có gia đình nhỏ của riêng mình, anh muốn tự ý sử dụng lương pcủa mình để nuôi vợ và con.
Cha Tống không phản đối, ông có công việc, mẹ Tống cũng có công việc, con út sắp đi lính, trong nhà không tiêu tốn quá nhiều tiền nên ông gật đầu ngay: “Con có qia đình rồi, nên như vậy.”
Ông nội Tống cũng không có ý kiến gì.
Nhưng đúng lúc này, trong phòng chợt truyền đến một giọng nói sắc nhọn, thím hai không thể tin được: “Văn Cảnh, con được thăng chức rồi, một tháng tiền lương nhiều như vậy, một xu cũng không định gửi về sao?"
“Còn trong nhà phải làm sao, người già, trẻ nhỏ..." Thím hai nói chưa hết đã bị chú hai Tống che miệng lại, nếu không phải gia giáo nhà họ Tống không cho đánh phụ nữ thì chắc hẳn ông ấy sẽ cho bà ta một cái tát.
Tống Văn Cảnh là người bao che khuyết điểm, tính tình cũng cay nghiệt, anh biết rõ lúc này thím hai đã sắp tức c.h.ế.t rồi nhưng anh mặc kệ tâm trạng của bà ta, còn nói thêm: "Cháu vốn định gửi một ít về nhà, nhưng vợ cháu yếu ớt quá, cô ấy nôn nhiều như vậy nên càng phải tốn thêm ít tiền."
DTV
"Mẹ, sau này khi Tinh Tinh chuẩn bị sinh con, con còn phải nhờ mẹ chăm sóc Tinh Tinh nhiều một chút, con không hiểu chuyện đỡ đẻ và ở cữ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-123.html.]
Mẹ Tổng lườm anh một cái: "Cân con nhắc sao."
Tối hôm qua hai mẹ con đã thỏa thuận ổn rồi, lúc này con trai lại nói nữa, chẳng lẽ bà lại không biết con mình đang muốn làm chỗ dựa cho vợ, con trai đang khó chịu vì em dâu mình hãm hại Tinh Tinh.
Đại phòng họ không thiếu chút tiên này, chủ yếu do bên cha Diệp gặp chuyện, nhà họ Tống ra tay giúp nên về mặt chi tiêu trong nhà mới ngang ngửa phòng hai phòng ba.
Vừa nghe tới chuyện chị dâu đại phòng còn phải đi chăm sóc con dâu mang thai, thím hai tức sắp bật khóc, lân này đại phòng đang thật sự định rời khỏi nhà đấy hả? “Tôi không đồng ý.” Thím hai nói thẳng: “Trong nhà có nhiều người có thể chăm sóc Tinh Tinh đang mang thai, đưa con bé theo quân còn phải đưa cả chị dâu theo chăm sóc, công việc bên hội phụ nữ của chị ấy tính thế nào đây?”
Tốt xấu gì chủ nhiệm hội phụ nữ cũng là cán bộ trong thôn, mỗi tháng có thêm ít tiền thì cũng là tiên mà.
Hiện tại mọi người chưa ở riêng nên tiên của đại phòng được góp lại sử dụng chung. Trái tim thím hai đau c.h.ế.t mất thôi, chỉ vì nhà họ Diệp kia mà nhà họ đã đem cho đi rất nhiều tiền. Tiên đã tiêu hết thế mà đại phòng vẫn không có ý định đên bù cho cả nhà sao?
Kết quả bà ta sợ cái gì thì cái đó đến, ông nội Tống cầm tẩu thuốc gõ gõ lên bàn, nói một câu: “Được rồi, không cần nói nữa, các con đêu lớn hết rồi, cũng có cháu cả rồi. Đến lúc nhà ta chia nhau ra ở riêng thôi."
"Chia, ở riêng?"
Nhà họ Tống muốn chia ra ở riêng, mọi người trong phòng có phản ứng không giống nhau.