Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 109
Cập nhật lúc: 2024-10-18 05:59:09
Lượt xem: 59
Bị cho ăn một ngụm lớn thức ăn của chó, Triệu Giai Giai nói: Chết tiệt!
Nhan cẩu Triệu Gia Giai khá đáng tin cậy:
"Anh Tống đừng lo lắng. Có tôi ở đây, đảm bảo sẽ khôngm sao không có chuyện gì."
" Tôi có kinh nghiệm chăm sóc phụ nữ mang thai. Tôi chính là người đầu tiên phát hiện ra Mạn Tinh mang thai."
Triệu Giai Giai cũng mua túi lớn túi nhỏ, tình cờ gặp hai người ra ngoài đi dạo. Vậy nên họ phải đem đồ ra xã.
Tống Văn Cảnh cũng giúp một tay. Anh còn đích thân đến gặp cha và nhờ chăm sóc cho Diệp Mạn Tinh; “Cha, con phải đến thị trấn, Tinh Tinh và thanh niên tri thức Triệu ra ngoài đi dạo một chút, mong cha chiếu cố cho."
Cha Tống làm trưởng văn phòng xã thị trấn, là một lãnh đạo nhỏ. Nói thẳng ra, ông chịu trách nhiệm về mọi sự phát triển kinh tế của các xã ở thị trấn Hồng Kiêu, cũng như mọi vấn đề khác.
Nhìn bề ngoài thì chức có vẻ lớn nhưng thực chất ông là cục trưởng cục hậu cần, phụ trách mọi công việc của xã trên trấn nên rất bận rộn.
Khi Tống Văn Cảnh bước vào, trong phòng vẫn còn vài người, họ trêu chọc:
"Văn Cảnh đã về rồi sao? Nghe nói anh đã kết hôn đúng không?"
"Dạ đã kết hôn rồi."
Anh vừa nói xong, trong phòng liên vang lên tiếng cảm thán. Có người nói không biết nữ đồng chí nào đã lọt vào mắt anh, một viên chức đây triển vọng.
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-109.html.]
Nghe anh nói vợ mình ở bên ngoài, những đồng chí nữ tò mò đã chạy ra xem Diệp Mạn Tinh.
Diệp Mạn Tinh vốn luôn nhạy bén, rất giỏi nhận biết tâm tư của con người. Cô và Triệu Giai Giai đi được một đoạn và phát hiện có người đang theo dõi mình.
Triệu Giai Giai chỉ cười:
"Nhìn bộ dạng của cậu và Tống Văn Cảnh, không ai nhìn lén mới là lạ."
"Đặc biệt là anh Tống. Tôi nghe nói có rất nhiều người nghiến răng nghiến lợi gọi cô là hồ ly tinh. Ha ha, cô so với hồ ly tinh còn đẹp hơn."
Triệu Giai Giai cẩn thận che chở cô đi hướng bưu cục, âm thầm giơ ngón tay cái lên: “Nhưng tôi thấy bọn họ chỉ là không ăn được nho mà nói nho chua thôi, cô không cần lo lắng đâu.”
"Mà này, cô làm sao bắt được anh Tống vậy? Tôi thấy trong mắt anh ta đều là cô. Hôm nay tôi tới trấn, rất nhiều người lén lút nhìn anh ta nhưng cũng không thấy anh ta liếc mắt một cái. Cả hai mắt đều là hướng về cô."
Triệu Giai Giai khuấy động không khí bằng những câu chuyện phiếm. Cô ấy vô cùng ngưỡng mộ Diệp Mạn Tinh vì có làn da trắng như tuyết và rất xinh đẹp.
Tống Văn Cảnh là người như thế nào? Ngoại trừ điều kiện thì tính tình đặc biệt khó ưa. Nếu cô và bạn bè không thấy tận mắt, cô sẽ không tin rằng đó là Tống Văn Cảnh.
Diệp Mạn Tinh đeo một chiếc túi màu xanh lá cây, nhét một miếng cam vào miệng Triệu Giai Giai nói:
"Tại sao cô lại tò mò như vậy? Ăn cũng không lấp được miệng cô nữa."
Hai cô gái mỉm cười đi thẳng đến bưu cục. Tống Văn Cảnh cũng đi theo họ đến bưu cục. Sau khi nhìn hai người đi vào bưu cục, anh mới yên tâm quay đi.