Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 101

Cập nhật lúc: 2024-10-18 05:58:58
Lượt xem: 82

“Sinh đứa bé ra có được không?”

Giọng người đàn ông vừa lưu luyến lại vừa thương tiếc:

“Bỏ đứa bé, em sẽ bị thương.... Anh sẽ đau lòng c.h.ế.t mất."

Người đàn ông ôm rất chặt, thanh âm khi nói ra mang theo chút run rẩy: “Vợ?"

Hoa đào tinh thực sự rất rối, hơi mê mang: "Anh ba, sau này, nếu anh phát hiện ra em làm ra chuyện gì làm anh không vui, lúc đó anh có hận con không?"

"Hử?"

“Nói đúng hơn, ví dụ như em chết, anh sẽ để chúng nó có kết cục thê thảm sao?"

Tống Văn Cqảnh hoàn toàn không hiểu:.....?

“Vợ, em đang nói gì vậy?”

Tống Văn Cảnh ôm chặt vợ, giọng khàn khàn lại kiên định:

“Sẽ không, vợ, anh sẽ bảo vệ em cùng con. Bảo vệ bằng cả tính mạng,vợ còn phá thai không?"

Hỏi xong câu này, cặp mắt thâm thúy kia gắt gao nhìn vợ, trái tim như vọt đến cổ họng. Đến khi nghe được giọng của vợ:

DTV

“Không bỏ”

Cả người anh mới thả lỏng, lại phát hiện ra lưng mình đã ướt đẫm.

“Vợ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-101.html.]

Người đàn ông luôn khắc chế, bị hai tiếng này kích thích, anh bế cô vợ nhỏ của mình ngay tại chỗ, vui vẻ xoay người một vòng.

“Vợ, hahaha, cám ơn vợ.”

Khuôn mặt tuấn tú của Tống Văn Cảnh sáng lên, cả văn phòng bác sĩ như bị rung lên bởi một tràng cười từ trong lồng ngực. Là nụ cười mang theo sự chân thành, từ nội tâm vui sướng phát ra.

Cũng chính tràng cười này có thể làm bật lên tiếng cười sảng khoái mà chỉ đàn ông ở độ tuổi này mới có được. "Anh ba, thả em xuống.”

Diệp Mạn Tinh bị ôm không thở nổi vừa định nói gì đó, lại phát hiện trọng não như có gì vừa xẹt qua hai mắt mở to, phảng phất nhìn thấy hư không có bóng người.

Nó giống như hoa mắt chóng mặt bình thường, nhưng lại biến mất trong chớp mắt. Tống Văn Cảnh có lẽ rất vui, thả vợ nhỏ xuống.

“Khụ khụ khụ....” Tình thế trong phòng bỗng nhiên xoay chuyển, bác bác sĩ vừa mới uống một ngụm nước lập tức phun ra, lãng phí một ly nước tốt.

Ai có thể nghĩ là cô gái này không muốn đứa bé? Bác sĩ không cảm thấy mình phán đoán sai, sắc mặt đen như chảo đ.í.t nồi: “Được rồi, có thấy hay không, tôi nói này đồng chí nam kia, vợ anh còn mang thai đấy, cẩn thận chút đi."

Ai ngờ bà vừa dứt lời, chỉ thấy đồng chí nam đẹp trai kia nở nụ cười với bà, giọng nói lộ đây vẻ vui mừng:

“Cảm ơn bác sĩ, chúng tôi không bỏ nữa, nhờ bác sĩ lấy cho vợ tôi ít thuốc bồi dưỡng thân thể."

“Còn nữa phải chú ý cái gì, đều nói cho tôi biết, tôi sẽ chuẩn bị tốt."

Giọng Tống Văn Cảnh trầm ổn, không trách bác sĩ khi nãy mắng anh đối xử không tốt với vợ, mà thái độ rất thành khẩn, cũng rất cảm kích với bác sĩ.

Lúc này bác sĩ biết mình đã đoán sai, tác phong người đàn ông này rất chuẩn mực, rất có thể là quân nhân, lúc này giọng cũng khách khí không ít:

“Được rồi, vợ anh có thể có nỗi khổ tâm gì đó, quay về cũng đừng làm cô ấy bị kích thích."

Bác sĩ thực sự thích đồng chí nữ này, nói thêm vài lời giúp cô vợ đang mang thai, vì sợ đàn ông quay về sẽ tính sổ với vợ.

Loading...