Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 70: Xuyên Sách Làm Đại Lão - Chương 357: Về nhà (2)

Cập nhật lúc: 2025-05-19 08:48:41
Lượt xem: 174

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Hướng Dương vô cùng tri kỷ, Thẩm Húc muốn nói gì, cậu ta liền hỏi nấy.

“Anh Cả, sao anh biết công ty Đông Phong có vấn đề?”

Vân Chi

“Anh đâu biết! Vốn dĩ anh chỉ định mang tiền tới trung tâm giao dịch chứng khoán thử thời vận, cho nên chỉ bỏ ra ba vạn mua cổ phiếu vẫn giữ lại sáu vạn, chuẩn bị cả hai tay. Cũng may, ánh mắt anh coi như không tồi, mấy mã cổ phiếu anh mua đều tăng trưởng rất khá. Có điều sau vài ngày ở trung tâm giao dịch chứng khoán, anh phát hiện ra rất nhiều người mua cổ phiếu của công ty Đông Phong tới gây chuyện, số lượng không phải ít.”

“Anh hỏi thăm vài người khác nhau biết được chuyện về công ty Đông Phong, sau đó phát hiện ra có điểm không thích hợp. Mọi người đều nói chủ tịch công ty Đông Phong là người mưu tính sâu xa, nhìn cây biết mầm… Như vậy thì rất kỳ quái.”

Thẩm Hướng Dương khó hiểu: “Kỳ quái chỗ nào?”

Thẩm Húc hỏi lại: “Nếu em là chủ tịch công ty Đông Phong, tuổi không còn nhỏ nữa, dù không phát sinh chuyện đột ngột trúng gió, sức khỏe cũng bắt đầu trên đà xuống dốc rồi. Trong tình hình như vậy, nếu em là người mưu tính sâu xa, biết rõ con trai mình là người ăn chơi trác táng, không gánh nổi trọng trách, trong công ty còn một đám yêu ma quỷ quái như hồ rình mồi, mình vừa ngã xuống, khả năng cô nhi quả phụ sẽ bị gặp xương cốt cũng không còn, em sẽ không chuẩn bị trước bất kỳ điều gì sao?”

Thẩm Hướng Dương ngẩn người, chỉ trong giây lát đã hiểu ra được.

“Đặc biệt là, từ khi công ty Đông Phong bắt đầu thành lập đến khi lớn mạnh, gần như đều do công lao của chủ tịch. Một người như vậy, trong công ty chẳng lẽ không có thân tín của ông ấy sao? Cho dù mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, trước đó đúng là ông ấy chưa kịp chuẩn bị gì, nhưng chỉ cần tâm phúc của ông ấy vẫn làm trong công ty, dù không cứu vãn được xu hướng suy tàn, cũng không đến mức khiến công ty lao dốc nhanh như vậ. Chỉ trong khoảng thời gian gần nửa tháng, giá cổ phiếu đã giảm không nỡ nhìn, có hợp lý không?”

Thẩm Húc cười rộ lên: “Hơn nữa anh còn hỏi rất nhiều người, ai cũng nói con trai chủ tịch là kẻ ăn chơi trác táng, không bản lĩnh gì. Nhưng cậu ta từ nước ngoài về đã một năm rồi, tuy rằng không nghe nói cậu ta làm ra được công trạng gì, nhưng cũng không có tin tức chính xác nào về chuyện ăn chơi trác táng như đua xe, gái gú… Trong tình hình như vậy, đột nhiên xuất hiện tin tức cậu ta muốn cưới một cô gái làng chơi, không phải quá không hợp lý sao?”

Thẩm Hướng Dương nhíu mày: “Đúng là không hợp lý lắm.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-357-ve-nha-2.html.]

“Sau khi phát hiện ra những vấn đề trên, anh đặc biệt chú ý đến giá cổ phiếu của công ty Đông Phong. Còn phát hiện ra, tuy rằng giá liên tục giảm, nhưng mỗi ngày đều có người mua vào một khoản. Anh bỏ chút tiền nhờ người trung tâm môi giới cổ phiếu tra xét giúp, có vài đơn mua rất khả nghi, do nhiều tài khoản khác nhau chia ra mua rải rác, nhưng cuối cùng đều tập trung về một tài khoản.”

Thẩm Hách không có hứng thú với chuyện của công ty Đông Phong, nhưng rất tò mò với quyết định của Thẩm Húc, ông ấy mở miệng hỏi: “Chỉ dựa vào những điều này, con liên bỏ tất cả tiền ra mua? Không sợ suy đoán của mình sai lầm, lỗ sạch vốn sao?”

“Nếu suy đoán của con là chính xác, vậy thì đây là cơ hội khó có được. Đương nhiên phải mua vào, tranh thủ kiếm lợi ích lớn nhất rồi. Nếu suy đoán của con sai…” Thẩm Húc cười tủm tỉm nhìn Thẩm Hách: “Trước khi tới Cảng Thành, chẳng phải cha từng nói con cứ thoải mái làm theo ý mình, lỗ sạch vốn cũng không vấn đề, nhà họ Thẩm sẽ đứng sau làm chỗ dựa cho con, chỉ cần bản thân không vấn đề gì là được, sao?”

Thẩm Hách:……

Được rồi, đúng là ông ấy từng nói ra lời này. Nhưng lúc đó ông ấy chỉ muốn xem xem, đứa con trai này có thể làm nên được trò trồng gì không, mà thôi.

Thẩm Húc nói tiếp: “Cũng không phải toàn bộ, con vẫn để lại năm nghìn không cho vào tài khoản. Dù có lỗ hết tiền chơi cổ phiếu, trong tay còn năm nghìn vẫn đủ cho con tiêu dùng ở Cảng Thành, sẽ không khiến con rơi vào hoàn cảnh một bước khó đi. Huống chi, con có lòng tin ở bản thân. Tuy con không dám đảm bảo tình hình công ty Đông Phong đúng như con suy đoán, nhưng con dám cam đoan, cho dù lần này thua lỗ, sau này con vẫn có thể dùng bản lĩnh của mình kiếm lại được số tiền ấy.

Thẩm Hách sửng sốt, sau đó cũng cười rộ lên.

Thẩm Húc nhẹ nhàng thở ra. Cửa ải này xem như qua rồi. Lý do giải thích đã được hắn chuẩn bị từ trước, không phải vì ứng phó với Thẩm Hách, mà để ứng phó với người trên ông ấy.

Thân phận của Thẩm Hách quá đặc biệt, hắn là con trưởng của Thẩm Hách, mỗi hành động, mỗi việc làm đều ảnh hưởng đến Thẩm Hách.Hắn đi Cảng Thành một chuyến, gia sản trên người tăng vài lần, nhất định sẽ khiến người khác chú ý tới lai lịch về khoản tiền tài này.

Mỗi sự kiện theo lời Thẩm Húc nói, đều là việc hắn thật sự đã làm ở Cảng Thành, ví dụ như hỏi thăm người khác về công ty Đông Phong, ví dụ như nhờ người của trung tâm môi giới chứng khoán tra xét tin tức… Cho nên, hắn có thể hào phóng nói ra những chuyện này, cho dù người khác có đi điều tra, cũng không phát hiện ra vấn đề gì.

Sau khi người khác biết, cùng lắm chỉ cảm thán một tiếng, hắn đủ to gan, Thẩm Hách đủ nuông chiều đứa con phá của như hắn mà thôi.

Loading...