Thập Niên 70: Xuyên Sách Làm Đại Lão - Chương 295: Thẩm Hướng An tìm cách cứu vãn
Cập nhật lúc: 2025-05-16 10:20:00
Lượt xem: 30
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6po5Y7GJW7
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Qua mùng năm, Thẩm Húc coi như đã gặp mặt hết người có quan hệ với nhà họ Thẩm, còn cùng Thẩm Hách tiếp đón khách khứa đến nhà chúc tết bọn họ. Sau tết nguyên đán, cho dù là gia đình có gia thế tương đương với nhà họ Thẩm, hay là gia đình kém hơn, đều đã có hiểu biết nhất định về người con trai trưởng nhà họ Thẩm mới nhận về.
Có người kinh ngạc, đối phương không tạo cho người ta ấn tượng là người nhà quê từng sinh sống hai mươi mấy năm ở nông thôn hẻo lánh, đều thu lại lòng kinh thường trước đó đối với Thẩm Húc.
Cũng có người vẫn coi thường, cho rằng ở vùng khỉ ho cò gáy như thôn Thượng Thủy sao có thể nuôi dạy ra được nhân vật khó lường? Hiện tại tuy rằng nhìn qua phong thái rất thong dong, ứng đối khéo léo, nhưng ai biết có phải do nhà họ Thẩm âm thầm dạy dỗ trước, cho khỏi mất mặt nhà mình hay không?
Cho dù bọn họ nghĩ thế nào về Thẩm Húc cũng không ảnh hưởng đến một điều, chính là nhà họ Thẩm đã đạt được mục đích. Từ giờ về sau, mọi người đều hiểu rõ thái độ của nhà bọn họ.
Tin tức này tất nhiên cũng đã truyền tới tai Thẩm Hướng An. Ánh mắt anh ta sa sầm xuống, sắc mặt có chút ảm đạm. Thẩm Hướng An không ngờ, nhà họ Thẩm lại hành động nhanh như vậy, còn dùng thế trận lớn như vậy.
Vân Chi
Ban đầu, khi biết Thẩm Hách đưa Thẩm Húc về khu tập thể Ngô Đồng, anh ta vẫn không quá lo lắng. bởi vì anh ta biết Thẩm Hách và Viên Tố Quân yêu thương anh ta nhiều thế nào. Cho dù bây giờ vẫn đang giận anh ta, nhưng chỉ cần anh ta thật lòng hối cải, không ngừng cố gắng, sẽ có lúc hai người nguôi giận. Không phải con ruột thì sao? Dù gì cũng từng là cha con nhiều năm như vậy, nào có thù cách đêm?
Hơn nữa, anh ta được nhà họ Thẩm nuôi dưỡng dạy dỗ hơn hai mươi năm, tự nhận bản thân hơn xa tên Thẩm Húc từ vùng khỉ ho cò gáy chui ra kia. Nhà họ Thẩm tiêu phí nhiều tài nguyên và tâm huyết trên người anh ta như vậy, chẳng lẽ lại nhẫn tâm vứt bỏ sao?
Huống chi, đặt anh ta và Thẩm Húc bên nhau, tất nhiên là anh ta càng có thể giữ thể diện cho nhà họ Thẩm hơn. Còn Thẩm Húc? Không mất mặt đã không tệ rồi.
Anh ta hiểu rõ tính cách của Thẩm Hách và Viên Tố Quân, cho dù Thẩm Húc có kém cỏi đến đâu, chỉ dựa vào điểm đối phương là con ruột, nhà họ Thẩm sẽ chịu trách nhiệm đến cùng. Chắc chắn Thẩm Hách sẽ lợi dụng tất cả quan hệ, mưu tính cho Thẩm Húc một tương lai không tồi, nhưng năng lực của Thẩm Húc có hạn, địa vị có thể mưu cầu được cũng sẽ có hạn.
Cho nên, vừa bồi thường cho Thẩm Húc, đồng thời vẫn giữ lại quan hệ cha con nuôi với mình như cũ, tiếp tục bồi dưỡng để mình làm vẻ vang cho nhà họ Thẩm, hai chuyện này không phải không hề xung đột với nhau sao?
Thẩm Hướng An mơ rất đẹp, nhưng ngày hôm sau anh ta đã phát hiện ra, mình không vào được khu tập thể Ngô Đồng nữa. Cảnh vệ canh cổng nói thẳng với anh ta, đây là ý của Thẩm Hách. Thẩm Hách nói như sau: Khu tập thể Ngô Đồng không giống các khu tapajt hể khác, phải nghiêm khắc quản lý người ra ra vào vào, đã có quy định rõ ràng ở đó thì phải làm việc theo quy định. Đừng để bất kỳ người vớ vớ vẩn vẩn nào cũng có thể ra vào.
Người vớ vớ vẩn vẩn…
Vậy mà anh ta đã biến thành người vớ vẩn rồi!
Trong khoảnh khắc ấy, Thẩm Hướng An mới giật mình hiểu ra, hình như trong lòng Thẩm Hách, anh ta không hề quan trọng như những gì anh ta từng nghĩ. Anh ta đã đánh giá quá cao bản thân, cũng quá coi thường Thẩm Húc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-295-tham-huong-an-tim-cach-cuu-van.html.]
Dù vậy, cũng không sao cả, con đường nào cũng có thể đến được La Mã. Đường này đi không thông, anh ta đi con đường khác là được.
Dù sao anh ta cũng từng là con trưởng của nhà họ Thẩm hơn hai mươi năm, hơn hai mươi năm ấy cũng không phải sống uổng phí. Anh ta có thể lợi dụng thân phận ấy, để móc nối một chút, chắc chắn có thể lại lần nữa quay về cơ quan chính phủ, kiếm được một chức vụ không tồi. Dù sao bây giờ địa vị của nhà họ Thẩm đang nằm chình chình ở đó.
Nên tìm ai, tặng quà gì, xin vào bộ phận nào, anh ta đều đã tính toán rõ ràng rồi, chỉ chờ qua tết nguyên đán sẽ hành động. Nhưng chưa bao giờ anh ta nghĩ tới, Thẩm Hách lại ra một chiêu như vậy. Ông ấy gióng trống khua chiêng thông báo cho tất cả mọi người, ông ấy chỉ nhận Thẩm Húc, không nhận mình.
Hai tay Thẩm Hướng An siết chặt thành nắm đấm. Cho dù Thẩm Hách không để ý tới anh ta, chỉ cần đối phương không nói thẳng ra lời ấy trước mặt mọi người, mọi người sẽ không hiểu được thái độ của ông ấy. Có điều cố kỵ này, những người ở tầng lớp cao như bọn họ đều sẵn lòng vươn tay giúp đỡ mình, dìu dắt mình, cho mình cơ hội.
Nhưng Thẩm Hách đã hoàn toàn chặt đứt con đường này.
Tàn nhẫn! Quá tàn nhẫn! Thẩm Hách thật sự không hề nhớ chút tình cảm cha con nào nữa rồi!
Hai mắt Thẩm Hướng An đỏ ngầu lên, tức giận không chịu nổi. Anh ta nhắm mắt lại, đầu óc nhanh chóng xoay chuyển. Tình hình hiện giờ đã như vậy rồi, anh ta phải cứu vãn thế nào đây?
Thẩm Hách? Nhìn thái độ hiện giờ của Thẩm Hách, chắc chắn ông ấy vẫn đang nóng giận, không thể tùy tiện chạy tới trước mặt ông ấy, tránh khiến ông ấy càng không vui.
Viên Tố Quân? Tuy rằng trước kia Viên Tố Quân vô cùng yêu thương anh ta, thậm chí vì việc sinh sản năm đó còn luôn áy náy cho rằng vì bản thân mới khiến anh ta vừa sinh ra đã yếu ớt như vậy. Nhưng hôm nay biết được sức khỏe anh ta yếu ớt căn bản không hề liên quan đến bà ấy, anh ta căn bản không phải con trai của bà ấy, bà ấy sẽ nghĩ thế nào? Thẩm Hướng An không đoán ra được.
Thẩm Hướng Dương? Thẩm Hướng An lắc đầu. Vốn dĩ quan hệ giữa anh ta và Thẩm Hướng Dương đã không tốt rồi. Sợ là Thẩm Hướng Dương còn ước gì trong nhà họ Thẩm không có người như anh ta, sao có thể giúp đỡ?
Tính đi tính lại như vậy, cũng chỉ còn lại Thẩm Hướng Dung.
Thẩm Hướng An suy tư, tình cảm giữa anh ta với Thẩm Hướng Dung vẫn luôn không tồi. Chưa chắc Thẩm Hướng Dung đã không chịu giúp anh ta. Anh ta vẫn nhớ rõ, trước đây khi anh ta chủ động đoạn tuyệt quan hệ, Thẩm Hướng Dung đã kinh ngạc đến mức không dám tin tưởng. Sau đó cô còn lén lút tới tìm anh ta, hỏi anh ta vì sao? Hỏi anh ta có phải có uẩn khúc gì trong chuyện này hay không?
Uẩn khúc…
Đột nhiên trong đầu Thẩm Hướng An nảy sinh một ý nghĩ…