Cố Tri Ý mời trong cửa hàng để bàn bạc kỹ lưỡng hơn.
Sau khi xác định xong những vấn đề tiếp theo, ông chủ Điền lập tức đặt hai ngàn đồng phí gia nhập xuống mặt bàn.
“Ông chủ Điền, đây là ạ?” Cố Tri Ý thật ngờ, chỉ hỏi mấy câu mà sảng khoái giao tiền ngay.
“Bà chủ Cố, thật lòng mà , cửa hàng mở cho vợ . Cô vẫn mê quần áo, nhưng thấy cô cực nhọc, chỉ mong một hiệu nhỏ để cô thảnh thơi buôn bán mà thôi. Vừa nãy hỏi kỹ hình thức kinh doanh của cô, thấy phù hợp, thật là một công đôi việc.”
Điền Minh thẳng thắn bày tỏ suy nghĩ của , Cố Tri Ý thế mới thì ông chủ Điền cũng là một đàn ông thương vợ.
Thế thì vợ đúng là chỉ cần mỗi ngày tới trông nom cửa hàng là .
“Vậy chúc chúng hợp tác vui vẻ!” Cố Tri Ý lên bắt tay với Điền Minh.
“Hợp tác vui vẻ! Bà chủ Cố.” Điền Minh cũng là một sảng khoái.
Vương Quế Chi ở một bên chứng kiến bộ quá trình, hai nhẹ nhàng như quyết định xong chuyện hợp tác.
Mà , thoáng cái thu về hai ngàn đồng?
Ôi chao, tiền quả đúng là kiếm lời quá dễ dàng. 3ee834
Vương Quế Chi cũng hiểu, đây là Cố Tri Ý dùng trí óc để kiếm tiền, giống bọn họ, chỉ thể dựa tay nghề hoặc bán mồ hôi công sức.
Sau khi Cố Tri Ý chốt cửa hàng của Điền Minh, hẹn ngày mai sẽ tới khảo sát địa điểm, tiễn ông Điền về.
“Tiểu Ý, là xong xuôi hả con?” Chờ về hết, Vương Quế Chi mới xích gần Cố Tri Ý, nhỏ giọng hỏi.
“Vâng, chị dâu cả, nhưng mà còn nhiều công việc cần chuẩn nữa đó ạ.” Cố Tri Ý khẽ thở dài đáp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-thanh-nu-xung-nuoi-con-lam-giau/chuong-961.html.]
“Đương nhiên , đương nhiên , mấy các em đều dùng cái đầu mà kiếm cơm.” Vương Quế Chi chỉ thái dương của .
Chị cũng hiểu Cố Tri Ý dễ dàng gì.
Sau khi vài câu với Cố Tri Ý, chị liền việc của .
Cố Tri Ý bên thấy còn chuyện gì nữa, cũng thu dọn qua một chút về.
Mèo Dịch Truyện
Chỉ là mới khỏi cửa liền bất ngờ gặp chủ nhiệm lớp lúc của cô, Nghiêm Văn Anh.
Lúc ở trường học xảy nhiều chuyện như , cũng may nhờ chủ nhiệm Nghiêm giúp đỡ.
“Chủ nhiệm Nghiêm, cô đấy ạ?” Cố Tri Ý chào hỏi. “Dạo phố dạo phường gì! Cô tới tìm con đó.” Nghiêm Văn Anh giọng bực bội .
“Tìm con?” Cố Tri Ý khó hiểu bà .
“Con xem, cô con chịu về báo xã việc, là hả?” Lúc Nghiêm Văn Anh hỏi câu , trong lòng giận tiếc cho Cố Tri Ý.
Lúc bà thấy mấy bài báo của Tri Ý đều tính góp ý xây dựng.
Vốn còn tưởng rằng báo xã sẽ thêm một cây bút sắc sảo, mà bản bà còn ca ngợi Cố Tri Ý tài giỏi đến mức nào ở mặt bạn học cũ của bà .
Ai ngờ, Cố Tri Ý nghiệp từ bỏ cơ hội việc như .
Bà cũng , Cố Tri Ý buôn bán, nhưng chuyện ăn chẳng vẫn quản lý ư?
Vào ở báo xã cũng ảnh hưởng gì đến việc kinh doanh ?
Tại là dứt khoát , tuy việc ở báo xã thì sẽ bắt đầu với công việc ở vị trí thấp nhất, nhưng bà tin tưởng đối với Cố Tri Ý, rằng bao lâu chắc chắn cô sẽ thể tạo dựng chỗ riêng của .
Ai ngờ Cố Tri Ý mà từ bỏ bát cơm sắt , chỉ vì buôn bán gì đó?