Lâm Tú Mai cũng để chị dâu yên tâm đến Bắc Kinh, còn ở nhà, nếu Lưu Ngọc Lan quá bận rộn thì Lâm Tú Mai sẽ gọi đẻ của qua giúp đỡ vài ngày.
Vì , trong nhà đều nhất trí đồng ý để Vương Quế Chi xa. Sau đó, họ họp bàn với nhà họ Lâm, cùng khởi hành đến Bắc Kinh.
Đầu tiên, họ phát điện báo cho Cố Tri Ý .
Đến khi đặt chân tới, công việc chuẩn khai trương cửa hàng của Cố Tri Ý gần như thiện.
Thế nên, lúc đó cô chỉ đơn giản huấn luyện vài điều cho hai họ.
Lâm Thúy Vân thì khá , bởi bình thường chị quen năng hoạt bát, nên việc chào hỏi khách khứa cũng xem như lưu loát.
Còn Vương Quế Chi, bình thường chị khá yên tĩnh, vì khó tránh khỏi vẻ cứng nhắc.
“Chị dâu, chị đừng căng thẳng quá. Chị chỉ cần cứ thế mà giới thiệu về quần áo trong cửa hàng, đó để khách hàng mặc thử, khích lệ họ một chút. Chúng cứ chân thành mà thì chuyện sẽ thôi.”
Vương Quế Chi cũng bản đến đây chính là để kiếm thêm thu nhập, gánh vác một phần chi tiêu trong nhà. Vì , chị ngừng tự cổ vũ , đó cũng dần dần thuần thục hơn hẳn.
Lúc Lâm Thanh Bách đến, đúng lúc Lâm Quân Trạch đang tất bật ở cửa hàng, thế nên cũng nhiệt tình hỗ trợ em trai.
Mèo Dịch Truyện
Mấy Lâm Quân Trạch rủ chơi, nhưng đều bảo để lúc nào rảnh rỗi, xong việc hẵng tính.
Lâm Quân Trạch thấy khuyên trai nên đành bỏ qua, chờ đến khi cửa hàng khai trương, bớt bận rộn hơn thì sẽ cùng ngoài một chuyến.
Chỉ là trong nhà Cố Tri Ý khá nhiều trẻ nhỏ, mà sát vách căn nhà bỏ trống cho thuê, thế nên khi đến, Cố Tri Ý thuê sẵn cho họ một chỗ ở.
Về , căn nhà sẽ dùng phòng ký túc xá cho nhân viên.
Mọi ở chung sẽ tránh những va chạm đáng .
Cố Tử Sâm thỉnh thoảng cũng đến thăm một chuyến, dù thì việc học trong trường cũng khá nặng nề.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-thanh-nu-xung-nuoi-con-lam-giau/chuong-779.html.]
Cộng thêm đây là Đại học Bắc Kinh danh giá, cảnh xung quanh thúc đẩy Cố Tử Sâm luôn cảm thấy vội vàng mỗi ngày, thể cố gắng nhiều hơn nữa.
Đến tháng Mười, cửa hàng thiện. Cố Tri Ý quyết định sẽ khai trương luôn dịp Quốc khánh mùng một tháng Mười.
Lúc , ở Bắc Kinh trời bắt đầu chuyển lạnh. Toàn bộ quần áo công xưởng xong đó đều lượt vận chuyển đến cửa hàng.
Trương Lực chứng kiến Cố Tri Ý luôn quyết đoán trong suốt hơn nửa năm nay, khỏi hết lời khâm phục cô.
Dường như bất cứ ai bước chân cửa hàng của Cố Tri Ý đều khỏi kinh ngạc và ấn tượng sâu sắc phong cách thiết kế của cô.
Đứng giữa một loạt những cửa hàng giản dị xung quanh, riêng cửa hàng của Cố Tri Ý nổi bật như một ngọn cờ phất, thu hút ánh .
Ngay cả lúc khai trương, ít đến cửa hàng dò hỏi.
Trương Lực mặt tiền cửa hàng kính lớn, sợ kẻ vì đố kỵ mà đến phá hoại, nên đề nghị sẽ ngủ cửa hàng để tiện trông nom.
“Thời tiết bắt đầu se lạnh, chắc hẳn sẽ chuyện gì . Trước lâu như cũng gì xảy , về hẳn cũng sẽ bình yên vô sự.”
“Chị dâu, . Trước nay chị bỏ bao nhiêu công sức, chi bằng tự trông nom thì an tâm hơn.” Trương Lực vẫn cứ cố chấp như .
Nghĩ đến giờ Cố Tri Ý vẫn luôn giúp đỡ , những lúc như thế càng nên chút gì đó để san sẻ gánh nặng.
Cuối cùng Cố Tri Ý cũng chẳng còn cách nào khác, đành chuẩn giường chiếu, gối và chăn dày cẩn thận cho , cốt là để tránh cóng lạnh trong đêm.
Hiện giờ Cố Tri Ý vẫn tiếp tục cung cấp hàng hóa cho các cửa hàng bách hóa phía bên , chỉ là về vấn đề giá cả, vì Cố Tri Ý thống nhất thị trường nên cô thêm một điều khoản hợp đồng.
Cũng thống nhất cả giá bán lẻ, nhằm tránh cho thị trường hỗn loạn.
Bây giờ thị trường thiếu những nhanh nhạy nắm bắt xu thế, dù đó vẫn còn thịnh hành mốt quần ống loe kết hợp với áo sơ mi.
Thế mà chẳng mấy chốc, bắt chước theo phong cách của Cố Tri Ý.