Thuận đường, cô ghé trường Thanh Hoa một chuyến, mời Hồ Tư Tuệ và Ngô Cát Vi cũng đến nhà dùng bữa ngày mai.
“Được, thôi. Ngày mai, bọn tớ sẽ mặt đúng giờ.” Hồ Tư Tuệ tươi, cam đoan .
Cố Tri Ý chuyện với họ xong thì cũng rời khỏi chỗ đó ngay.
Trên đường trở về, thấy thực phẩm còn tươi rói, cô cũng mua chút ít. Nếu còn thiếu thứ gì, cô sẽ lấy từ trong gian riêng của để phối hợp.
Sau đó, cô xách cả túi lớn túi bé trở về nhà. Lưu Ngọc Lan thấy thì khỏi cằn nhằn một trận.
“Con chỉ mời một mâm vài , mua nhiều đồ đến thế?”
“Mẹ ơi, nhiều ạ. Không đường về, con thấy họ bán đồ tươi ngon nên mới mua ? Cũng mua về , thời tiết bây giờ cũng thể dự trữ lâu một chút, gì đáng ngại ạ.”
“Con đó, bây giờ nhà bao nhiêu miệng ăn , con còn tiết kiệm là gì hả?”
“Mẹ, con . Con mà. Lần con sẽ chú ý tiết kiệm hơn.” Cố Tri Ý vội vàng cắt ngang lời cằn nhằn của Lưu Ngọc Lan.
“Ôi, mệt c.h.ế.t con . Mẹ, con xem mấy đứa bé .” Cố Tri Ý xong thì rửa tay sạch sẽ các con.
“Cái con bé .” Lưu Ngọc Lan chằm chằm bóng lưng Cố Tri Ý, tức giận thương yêu .
Tuy miệng cằn nhằn là , nhưng bà vẫn lời mang hết những thứ Cố Tri Ý mua về sắp xếp gọn gàng.
Sau khi nhà, Cố Tri Ý thấy Hà Thúy đang cùng hai (Lưu Ngọc Lan và Lâm) dỗ dành hai đứa bé.
Mẹ Lâm chỉ sợ khi họ trở về thành phố Triều, hai đứa bé sẽ quen nếp sinh hoạt mới.
Vì , nhân lúc còn ở đây, bà dặn dò cặn kẽ Hà Thúy một thói quen của hai đứa nhỏ để cô quen và tiện chăm sóc.
“Những việc như cho uống sữa thì khi Tiểu Ý học trở , con bé sẽ chuẩn sữa . Cháu chỉ cần lấy bình cho hai đứa nhỏ uống. Thường thì đứa bé uống sữa , nếu để đứa lớn uống thì nó sẽ chịu .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-thanh-nu-xung-nuoi-con-lam-giau/chuong-735.html.]
Mẹ Lâm cứ lải nhải bàn giao đủ điều. Hà Thúy chỗ nào rõ đều khiêm tốn hỏi .
“Mẹ, chị dâu.” Cố Tri Ý bước gọi hai một tiếng.
Lúc , Lâm mới ngừng câu chuyện : “Con dâu út trở về ? Mọi chuyện thế nào con?”
Bởi vì vẫn còn ngoài ở đây nên Cố Tri Ý cũng lấy giấy tờ chứng nhận bất động sản . Cô chỉ : “Mẹ, chuyện đều xong ạ, cứ yên tâm ạ!”
“Ôi, , xong là .”
“Chị dâu, giờ em cũng trở về , chị cứ về nấu cơm cho Tiểu Chí ạ. Ngày mai, trong nhà sẽ tổ chức tiệc liên hoan, hai đứa bé còn phiền chị vất vả trông nom hơn.” Cố Tri Ý với Hà Thúy.
“Không gì, gì. Chị vẫn nên đợi đến giờ trở về .” Hà Thúy nghĩ đến hôm nay là ngày đầu tiên , vẫn nên cho hết trách nhiệm.
Mèo Dịch Truyện
“Chắc đến mấy phút nữa ạ, chị cứ về ! Bây giờ cũng còn chuyện gì nữa, mà em thấy đó, mấy đứa bé cũng ngoan ngoãn đây.”
Cố Tri Ý đến thì Hà Thúy cũng chỉ thể mỉm theo.
Tiện thể, chị dâu cũng khen hai đứa bé lanh lợi.
Hai đứa bé nhỏ như , bình thường ngoại trừ lúc đói bụng gào thì ngược đều là im lặng mà ngủ. Nhờ thế mà giảm bớt phiền phức cho mấy lớn như họ.
Chờ cho đến khi Hà Thúy , Cố Tri Ý mới giả vờ như lấy hết giấy tờ mua bán bất động sản từ trong giỏ xách .
Vừa vặn lúc , hai Cố Khôn cũng dạo trở về. Họ thấy Cố Tri Ý thì khỏi hỏi han thêm một câu.
“Chuyện đó đến con? Có thuận lợi ?”
“Cha, chuyện thuận lợi, mấy cái chính là giấy chứng nhận và thỏa thuận mua bán đất ạ.”
Hai họ tò mò qua . Chớ xem đây chỉ là mấy tờ giấy mỏng manh, mà giá trị đến hơn hai nghìn khối tiền.
“Như cũng . Thế thì cũng xem như nhà cửa riêng ở Bắc Kinh.” Cha Lâm cảm thán .