Chúng chỉ sợ lúc học về, em gái chào đời mất , thì em chúng sẽ chẳng là đầu tiên thấy em nữa.
Ba em đứa nào cũng tính toán như , đứa nào cũng là đầu tiên mà em gái thấy. Thế nên lúc , thấy chút động tĩnh, tất cả liền chạy vội khỏi phòng.
“Cha ơi, sắp sinh ạ?” Đại Bảo phấn khởi hỏi.
“ , sắp . Các con học , chắc là khi các con tan học về đến nhà thì em gái chào đời .”
Lâm Quân Trạch cũng chẳng nhiều với lũ trẻ nữa. Anh phòng, thấy Cố Tri Ý hiện tại vẫn còn .
Anh bước đến đỡ Cố Tri Ý, nhẹ giọng hỏi: “Vợ ơi, em thấy trong thế nào ?”
Cố Tri Ý thở phào một , : “Mình đến bệnh viện . Chắc là sắp sinh , nhưng bây giờ em vẫn còn chịu đựng .”
“Được , chúng ngay thôi.”
Lúc , Lưu cũng đến. Thấy Cố Tri Ý vẫn còn , bà : “Đi thôi, đến bệnh viện cho yên tâm. Nhìn con thế chắc là còn lâu mới sinh .”
Mẹ Lâm cầm chiếc túi đồ chuẩn sẵn cho Cố Tri Ý sinh.
Về phần Lâm Quân Trạch, phụ trách dìu Cố Tri Ý. 8f208c
Lũ trẻ cũng chạy theo, thấy chuẩn bệnh viện nên cũng đòi cùng.
“Đại Bảo, Nhị Bảo, các cháu ở đây với ông nội. Chuyện sinh nở ở bệnh viện thể nhanh chóng , lẽ đến khi các cháu tan học về, em gái vẫn chào đời .” Ông Lâm gọi lũ trẻ dặn dò.
“Ông ơi, nhưng chúng cháu thấy em gái chào đời mà.” Nhị Bảo rầu rĩ .
“Thế thì đợi đến khi chúng cháu tan học về, em gái chào đời mất .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-thanh-nu-xung-nuoi-con-lam-giau/chuong-709.html.]
“Không nhanh . Nghe lời ông , bây giờ các cháu đang sinh em gái, tiên chúng đừng l..m t.ì.n.h hình thêm náo loạn.” Ông Lâm thế, Đại Bảo và Nhị Bảo cũng chỉ lời.
khi rời , cả hai đứa cố gắng bước lên, sờ tay lên bụng Cố Tri Ý, khẽ : “Em gái ơi, nhớ chờ nha!” Ngờ , trong bụng cô cựa quậy như ý đáp lời.
Song, cú cựa quậy khiến Cố Tri Ý đau điếng, mồ hôi lập tức túa như tắm.
“Em gái ngoan, đừng đau nhé!” Nhị Bảo thấy Cố Tri Ý khó chịu, liền quên dặn dò em gái còn đang trong bụng.
Chào tạm biệt lũ trẻ xong, Cố Tri Ý liền Lâm Quân Trạch dìu vội đến bệnh viện.
Khoảng cách từ nhà đến bệnh viện tuy xa, nhưng bộ lúc sẽ mất sức, thế nên họ gọi một chiếc xích lô máy để ba cùng đến bệnh viện.
Đến bệnh viện, bác sĩ kiểm tra và đúng là còn một lúc nữa, nhưng tiên vẫn thủ tục nhập viện cho Cố Tri Ý.
Đến Bắc Kinh, điều họ cảm nhận rõ rệt nhất chính là bệnh viện nào cũng nườm nượp sản phụ đến sinh nở.
Phòng bệnh tuy cảnh sản phụ la liệt chật kín hành lang như những năm , nhưng mỗi phòng bệnh quả thực cũng đông đúc.
Cố Tri Ý bước phòng bệnh, cô chỉ thấy các giường đều .
Trông dáng vẻ , lẽ họ đều là những sản phụ đang chờ sinh.
Cố Tri Ý thấy nhiều sản phụ đang chờ sinh như , nên đợi đến khi xuống, cô mới cố ý dặn dò Lưu và Lâm Quân Trạch rằng, nhất định ở trông chừng con bé.
Mèo Dịch Truyện
Thực cũng Cố Tri Ý lo lắng thái quá, mà vì thời còn camera giám sát, tự đề phòng vẫn là nhất.
Mẹ Lưu Cố Tri Ý thế, bà ngẫm nghĩ một lát liền hiểu ý của con gái, liền gật đầu đáp lời.
Còn Lâm Quân Trạch thì khỏi , Cố Tri Ý dứt lời là hiểu ngay thâm ý. Anh khẽ gật đầu, ghé sát tai vợ thì thầm: “Yên tâm em! Anh sẽ trông chừng con gái chúng thật cẩn thận.”
Lúc Cố Tri Ý mới thở phào nhẹ nhõm.