Thập Niên 70: Trở Thành Nữ Xứng. Nuôi Con, Làm Giàu - Chương 68

Cập nhật lúc: 2025-09-05 07:07:11
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đến tầm sáu giờ, cô lấy một bát mì hoành thánh từ trong gian ăn. Ăn xong, cô chợt nghĩ, nếu cứ ở lỳ trong phòng thế cũng . Cô sẽ giả vờ bản ngoài dùng bữa, tiện thể bộ dạo mát một lát để tiêu cơm.

Lúc Cố Tri Ý bước cửa thì gặp Cương Tử. Cậu thấy cô liền vội vàng tiến tới hỏi:

“Chị dâu, doanh trưởng lo chị dùng bữa nên dặn em đến xem thử.”

đang sửa soạn dùng bữa đây.” Cố Tri Ý ăn trong phòng , dù cô cũng rời khỏi phòng nghỉ. Tuy thời còn những chiếc máy móc theo dõi, nhưng để tránh những lời đàm tiếu đáng , nhất vẫn nên thừa nhận ăn .

Nghe Cố Tri Ý ăn, Cương Tử tiến lên một bước, thò tay túi quần rút một cọc tiền đưa cho cô: “Doanh trưởng sợ chị dâu đủ tiền dùng, cố ý dặn mang đến đưa chị. Doanh trưởng cũng dặn, chị dâu cứ chi tiêu thoải mái, đủ sẽ xoay sở thêm.”

Cố Tri Ý thực sự ngờ, Lâm Quân Trạch còn phong cách hào phóng đến ?

Cứ việc chi dùng, chớ cần quá đắn đo…

Nếu xuyên đến thời đại , cô sẽ nghi ngờ liệu lạc một thế giới nào đó của những ông chủ giàu sụ , cái cảm giác cung phụng, sung túc đến lạ kỳ.

Cuối cùng, Cố Tri Ý vẫn vui vẻ nhận lấy xấp tiền . Sau đó, cô khéo léo từ chối lời đề nghị của Cương Tử đưa cô dùng bữa ở đó.

Chuyện đùa ? Bản mới ăn xong một bát mì hoành thánh nóng hổi, dù bụng sức chứa lớn đến mấy cũng nào thể nuốt thêm nữa.

Thời tiết ở tỉnh Liêu khá tương đồng với tỉnh Quảng. Đến khi chạng vạng tối, gió đêm bắt đầu thổi về, làn gió mát rượi xua tan cái nóng ban ngày, khiến tinh thần và thể xác cô vô cùng sảng khoái.

Cố Tri Ý dạo bộ quanh quẩn hai vòng, đợi đến khi mặt trời khuất dạng rặng núi thì mới trở về nhà nghỉ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-thanh-nu-xung-nuoi-con-lam-giau/chuong-68.html.]

Về đến căn phòng của , Cố Tri Ý lập tức ôm một chậu nước, rửa mặt mũi cho tỉnh táo. Lúc trời cũng tối đen như mực. Cô liền leo lên giường nghỉ ngơi, một ngày bận rộn cứ thế trôi qua. Vừa đặt lưng xuống, cô nhớ đến hai đứa trẻ đang ở nhà.

Vừa nghĩ đến hai đứa nhỏ, cô khẽ hắt một cái. Cố Tri Ý thầm nghĩ, lẽ hai em cũng đang nhớ đến , thật đúng là uổng công cô tận tình chăm sóc chúng bấy lâu nay. Cố Tri Ý mang theo tâm tình ấm áp như thế mà chìm giấc mộng .

Mà hai em Cố Tri Ý nhớ nhung đang mải mê với cây kẹo hồ lô, khoe khắp xóm làng, còn mà nhớ đến .

À , chỉ khi đói bụng chúng mới chợt nhớ đến .

Cố Tri Ý chẳng gì mà ở đây hơn nửa tháng. Ngày nào cô cũng đều đặn mang cơm hai bữa cho Lâm Quân Trạch. Đến chiều, thi thoảng cô cải trang một chút, chợ gần đó tìm mua mấy món hàng thể bán chui kiếm lời.

Nói hết, Cố Tri Ý quả thực thu về ít món đồ kỳ lạ, quý hiếm.

vì đang mang thai, mà cái bụng cũng khá lớn, nên cô chỉ dám vài bận đành thôi.

Một buổi sáng nọ, Cố Tri Ý vẫn như khi mang bữa sáng bệnh viện, đúng lúc thì gặp bác sĩ Trần đến kiểm tra cho Lâm Quân Trạch.

Rất lâu , bác sĩ Trần mới đặt dụng cụ xuống, liếc Lâm Quân Trạch sang Cố Tri Ý.

Cương Tử nín thở, tựa như hòa khí để ai nhận .

Mèo Dịch Truyện

Cả mấy bọn họ đều căng thẳng dõi theo bác sĩ Trần, nóng lòng chờ đợi kết quả.

Bác sĩ Trần là trực tiếp điều trị cho Lâm Quân Trạch, đột nhiên nhiều ánh mắt đổ dồn như , ông cũng thấy đôi chút thoải mái.

Bác sĩ Trần ho khan một tiếng, cất giọng: “Tình hình hồi phục khá . Chỉ bắp đùi là còn nghiêm trọng một chút, nhưng về cơ bản thể về nhà tĩnh dưỡng . Nhớ là định kỳ bệnh viện tái khám.”

Loading...