Lâm Hiểu Lan ngờ cảnh mẩy của chị dâu thấy, cô tức giận: “Em là để dìu thôi. Chị dâu, chị đừng nữa mà! Em ngã đau lắm đó!”
Nói xong thì như thể cố ý tránh ánh mắt của Cố Tri Ý, vội vàng xoa xoa m.ô.n.g .
Thật mặc nhiều lớp quần áo như nên dù té xuống cũng chỉ đau chút ít, quần bông dày cộp lót ở thì ngã xuống cũng chẳng đến mức bầm tím.
Cố Tri Ý cũng bận tâm nữa, cô xuống : “Sao bỗng dưng về đây? Có trong nhà xảy chuyện gì ?”
Lúc Lâm Hiểu Lan mới ngừng xoa xoa mông, cô Cố Tri Ý, do dự một hồi mở miệng: “Chị dâu, cũng ... cũng chuyện gì ạ. Chỉ là em nhớ nên mới đến đơn vị thăm mà thôi. À đúng , Tam Bảo ngoài, đỡ ạ?"
Cố Tri Ý thấy Lâm Hiểu Lan cứ thế mà đánh trống lảng sang chuyện khác, cũng vạch trần em : “Không cả. Em xem, bây giờ vẫn ngủ say tít mù thế mà!”
Lúc Lâm Hiểu Lan mới sang Tam Bảo má đỏ hồng hào đang giường.
Lâm Hiểu Lan còn cho rằng đánh lạc hướng thành công nên khẽ thở phào, ai ngờ Cố Tri Ý : “Chị nghĩ vẫn nên gửi thư về nhà. Hỏi xem rốt cuộc trong nhà chuyện gì!”
Khụ khụ khụ! Đương nhiên Lâm Hiểu Lan lường điều . Lập tức lộ vẻ mặt khổ sở Cố Tri Ý.
“Chị dâu!” Do dự mãi mới dám mở lời: “Em là . Ôi! Còn là do cái tên Lưu Minh Huy mò về thôn . Lúc đầu, còn cho em qua bên , nhưng bởi vì Lưu Minh Huy cứ luôn đến quậy phá nên bảo cả mua vé tàu hỏa cho em, để em sang bên lánh nạn!”
Cố Tri Ý ánh mắt nghi hoặc chằm chằm Lâm Hiểu Lan: “Thật sự chỉ như ?”
Bên , Lâm Hiểu Lan nghĩ đến chuyện gì, mặt đỏ ửng lên, cuối cùng vẫn dậm chân tỏ vẻ giận dỗi: “ đó! Nếu thì còn thể là gì nữa chứ?”
Lâm Hiểu Lan tuyệt đối sẽ thừa nhận chính với trong nhà rằng, cô sẽ đến đây và tìm kiếm đối tượng hẹn hò.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-thanh-nu-xung-nuoi-con-lam-giau/chuong-371.html.]
Ở nhà thúc giục đến mức phát phiền , cô càng chuyến đến đơn vị thăm hai thế hối thúc chuyện chồng con như ở nhà nữa.
Nghĩ đến cảnh tượng đó thấy sợ hãi.
Vì để thúc giục, bản cô dối một chút thì sẽ chuyện gì nữa.
Cố Tri Ý thấy hỏi cũng chẳng ích gì thì cũng hỏi nữa.
Cô đoán khi nào cái cô em chồng thì sẽ . Cô chỉ ngờ dù đó, Lâm Quân Trạch từng đích cảnh cáo, thế mà còn xảy chuyện .
Không vì trực giác mách bảo với cô rằng liên quan đến phụ nữ Cố Xảo .
Nói đến Cố Xảo, ở thành phố Triều huyện Phong, ngay cái hôm cả gia đình Cố Tri Ý rời ngày hôm đó, thì Cố Xảo vẫn kêu la đau bụng, đòi bệnh viện. Thế nhưng chồng của Cố Xảo là bà Trần nhất quyết chịu, cứ dây dưa mãi mới chịu nhượng bộ.
Dù thì đây cũng chính là đứa cháu trai đầu tiên của Trần gia nên đương nhiên quan trọng hơn thứ khác.
Khám cho Cố Xảo vẫn là vị bác sĩ nữ , cô hai vợ chồng Cố Xảo cũng thêm điều gì, cô vẫn tận tình thăm khám một lượt.
“Cổ tử cung bắt đầu mở , mau đóng tiền viện phí nhập viện !” Vị bác sĩ nữ xong thì chuẩn rời .
Mèo Dịch Truyện
Chỉ để một Trần Tuấn Nhân và bà Trần, bởi vì tiền bạc đều do bà Trần nắm giữ nên Trần Tuấn Nhân vội vàng : “Mẹ, đóng tiền viện phí !”
Mặt bà Trần nhăn nhó đau đớn, cảm giác móc tiền túi giống như đang đào từng miếng thịt .
cứ nghĩ đến cháu trai của , quả thực bà đành nén nỗi đau xót như cắt da cắt thịt, vội vàng đóng viện phí.
Các y tá bên cạnh cũng nhanh tay đẩy Cố Xảo phòng bệnh.