Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quả nhiên, Lưu Ngọc Lan tin liên quan đến con gái thì lập tức dừng bước, chuẩn xem rốt cuộc là chuyện gì.
Cũng may, Cố Tử Lâm ý nên trêu chọc nữa mà kể ngay cho Lưu Ngọc Lan : “Mẹ ơi, em gái con mới với con là dạo em cứu một ông lão. Gia đình của đó tặng một suất công nhân chính thức ở xưởng chế biến thịt huyện thành cho em . Em gái định sẽ nhường suất cho cả để .” Cố Tử Lâm khoa tay múa chân lia lịa, trông còn kích động hơn cả việc công nhân nữa!
Lưu Ngọc Lan tin thì lập tức choáng váng!!! Sao... Sao mà chỉ cứu thôi cũng thể nhận một suất công nhân chính thức ở xưởng chế biến thịt huyện thành ? Không thằng ranh nào lừa gạt đấy chứ? Có chuyện như đời ư? Vừa nghĩ , bà liền thuận miệng hỏi .
Cố Tử Lâm dở dở : “Mẹ , là xưởng trưởng của xưởng chế biến thịt đấy, thể lừa gạt dân chúng như chúng ?”
Sao cơ? Còn là xưởng trưởng nữa ư? Trời đất ơi! Vận may con gái mà đến ? Hay là vận may chó ngáp ruồi đây?
Cố Tri Ý:
Chắc đây chính là "hào quang nhân vật chính" mà vẫn đó ?
“Vậy em gái con thực sự là sẽ nhường suất công nhân cho cả con ư?” Lưu Ngọc Lan vẫn còn bán tín bán nghi hỏi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-thanh-nu-xung-nuoi-con-lam-giau/chuong-287.html.]
“Mẹ , con dám lừa bao giờ! Dù thì con cũng ý kiến gì hết. Anh cả mà suất công nhân chính thức ở trong thành thì con cũng tha hồ ăn bánh bao thịt ở tiệm cơm quốc doanh !” Cố Tử Lâm hớn hở , tủm tỉm.
Lưu Ngọc Lan thầm nghĩ may mà mấy đứa con trai nhà đều là những đứa điều, đến nỗi em bất hòa. khi thấy cái dáng vẻ ngây ngô của đứa con thứ hai, bà thấy hậm hực. Bà lập tức dời sự chú ý từ chuyện suất công nhân sang thằng con trai thứ hai, vươn tay nhéo mạnh lỗ tai Cố Tử Lâm, quát mắng: “Ăn ăn ăn, chỉ ăn thôi! Anh cả con kiếm miếng cơm chứ chơi ! Sao hả, con của con cũng sắp chào đời mà còn để cả con nuôi nấng hả?”
“Ối ối ối! Mẹ ơi, con sai , con sai mà ? Con chỉ trêu chọc một chút thôi mà. Anh cả kiếm công việc như , em trai như con cũng vui lây cho chứ!” Cố Tử Lâm vội vàng nhận một cách thành khẩn.
Lúc Lưu Ngọc Lan mới buông tay, dặn dò: “Em gái con nhường suất cho cả con, chuyện và cha con bàn bạc kỹ lưỡng . Con nhớ giữ miệng kín như bưng cho , nếu dám ngoài năng lung tung thì đừng trách nặng tay đấy!”
Cuối cùng Cố Tử Lâm cũng ý thức vị thế của trong nhà, nhưng dù cũng là nặng nhẹ, nên nhanh chóng gật đầu, còn lí nhí biện minh thêm: “Mẹ cứ yên tâm ạ, chẳng lẽ con là cái loại bép xép như ?”
Lưu Ngọc Lan liếc một cái sắc lẹm, nhỏ giọng : “Con thì lắm mồm, nhưng vợ con thì đấy.”
Cố Tử Lâm lời của cho cứng họng, phản bác . Thôi thì, để tránh những rắc rối , nhất là nên kể chuyện cho vợ thì hơn.
Buổi tối hôm , Lưu Ngọc Lan đem chuyện kể cho Cố Khôn .
Mèo Dịch Truyện
Cố Khôn ngậm điếu thuốc lá, lẳng lặng Lưu Ngọc Lan kể xong, khi trầm tư một hồi lâu, ông mới chậm rãi : “Dù thế nào nữa, con gái lòng nghĩ đến nhà chúng như , thì chúng cũng thể để con bé chịu thiệt thòi , đúng ? Nói tóm , con gái cũng gia đình riêng , bao giờ cả thì bảo nó mỗi tháng trích một nửa tiền lương để bù đắp cho em gái nó . Làm như , chúng cũng chê là bạc bẽo. Còn về tiền thì cứ trả đủ tám trăm đồng , chờ ngày mai Tiểu Ý về chúng sẽ bàn bạc cụ thể với cả .”