Cả đêm, thằng bé hết tè dầm ngằn ngặt vì đói, ngừng quấy giấc ngủ của .
Đến giây phút , Cố Tri Ý mới thực sự cảm nhận nỗi vất vả, nhọc nhằn của ...
mà con là do chính sinh . Có ngằn ngặt cũng cho b.ú sữa.
Hai cả đêm cũng ngủ ngon, bấy giờ, trong căn phòng bệnh vốn chật chội nay tới ba chiếc giường, áp lực mà ba đứa trẻ nhỏ cùng tạo quả thực khủng khiếp khôn tả.
Vì thế, buổi sáng, cả hai đều xuất hiện với hai quầng thâm mắt hằn sâu. Lâm Quân Trạch định bụng khi ăn uống xong sẽ về nhà một chuyến, báo tin vui cho .
Ai ngờ, Lưu và Lâm lượt tìm đến bệnh viện, đỡ cho Lâm Quân Trạch khỏi tất tả về nhà báo tin.
Đại Bảo và Nhị Bảo cũng tới, thấy Cố Tri Ý dựa ở giường, đều chạy qua, quấn quýt một hồi.
là một ngày gặp mà cứ ngỡ xa cách ba thu.
“Mẹ , tới ?” Người đến là Lâm, phòng bệnh thấy bụng của con dâu xẹp xuống, hỏi: “Thằng tư. Đứa bé sinh khi nào?”
“Mẹ , hôm qua sinh buổi chiều. Một Tiểu Ý ở bệnh viện con yên tâm, cho nên cũng về nhà báo cho . Sinh cho một đứa cháu trai bụ bẫm, khỏe mạnh.” Lâm Quân Trạch giải thích.
Mẹ Lâm chẳng bận tâm những chi tiết lặt vặt khác, Lâm Quân Trạch sinh một thằng cháu trai khỏe mạnh, khóe mắt bà liền hằn rõ những nếp nhăn vì .
Bà trêu hai đứa cháu lớn: “Đại Bảo, Nhị Bảo , các con thêm một đứa em trai nữa .”
Đại Bảo, Nhị Bảo ... “Đâu em gái ạ?”
Hai đứa về phía Cố Tri Ý, thấy bụng của nhỏ, hỏi: “Mẹ ơi, bụng nhỏ kìa.”
“ , bởi vì em trai đời , nên bụng cũng xẹp đó con.”
Cố Tri Ý khiến cho bọn họ về phía Tam Bảo ở bên cạnh.
Hôm nay màu da trắng bệch mặt thằng bé bớt , đó là chút hồng hào khỏe mạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-thanh-nu-xung-nuoi-con-lam-giau/chuong-191.html.]
Hai đứa thấy em trai nho nhỏ, vươn bàn tay bé nhỏ sờ thử em.
Mẹ Lâm cũng tiến lên thoáng qua, tình yêu thương trong đáy mắt càng thêm lộ rõ, còn dặn dò Đại Bảo và Nhị Bảo: “Nhỏ tiếng thôi, đừng thức giấc thằng em.”
Nhị Bảo về phía Cố Tri Ý, khó hiểu hỏi: “Mẹ ơi, là em gái ?”
“Em trai ?”
Nhị Bảo ngẫm nghĩ một lát, đáp: “Em trai cũng , nhưng em gái thơm hơn.”
Tuy rằng em trai cũng , nhưng hiển nhiên, hai bé càng thích em gái hơn.
Mấy tháng , khi Đại Bảo và Nhị Bảo là em gái xong, hai bé vẫn luôn ghi nhớ lời đó. Không ngờ, kết quả là một đứa em trai thối.
Cố Tri Ý bật .
Cũng chẳng thèm để ý đến vẻ mặt hậm hực của hai ông lớn nữa, chừng mấy bữa nữa thôi, thể nào hai đứa nhóc cũng sẽ bám riết lấy thằng em thối cho mà xem.
Mẹ Lâm lấy nồi canh gà hầm xong .
Lưu Ngọc Lan bên cũng tới, mở cửa thấy bà thông gia cũng ở đây, : “ còn tưởng đến sớm, nào ngờ bà thông gia còn nhanh chân hơn cả .”
Sau khi đến gần mới thấy canh gà bàn: “Chẳng hai nhà chúng duyên , bà xem kìa, ai nấy đều hầm canh đem đến.”
Mẹ Lâm cũng ha hả ngớt, : “Chẳng , bà thông gia. Lát nữa bà mang canh gà về , chẳng con dâu thứ hai nhà bà cũng đang thai ? Để bồi bổ cho con bé, bên lo cho con dâu út .”
Lưu Ngọc Lan Lâm như , trong lòng cũng vô cùng dễ chịu. Điều đó chứng tỏ con gái ở nhà chồng vẫn chăm sóc chu đáo.
Đại Bảo cùng Nhị Bảo hô: “Bà ngoại!” Lưu Ngọc Lan xoa đầu hai đứa bé xong, lúc mới đến thằng bé đang lim dim ngủ giường.
“Ôi chao, đứa bé sinh đây hả?” Lưu Ngọc Lan về phía Cố Tri Ý hỏi.
Mèo Dịch Truyện
“Mẹ, là một thằng nhóc con.” Cố Tri Ý trả lời.
Lưu Ngọc Lan sung sướng vỗ tay, : “Thằng nhóc con là , thằng nhóc con là .”