Thập Niên 70: Thủ Trưởng Lạnh Lùng, Cưng Chiều Cô Vợ Tri Thức - Chương 606: Con đúng là bất hiếu

Cập nhật lúc: 2025-12-10 14:16:37
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Cẩn thêm lời giải thích thừa nào, chỉ cho thời gian để xoa dịu cảm xúc.

Sự điềm tĩnh của cô, càng khiến Chu Chấn Hưng còn mặt mũi nào để ai.

"Nếu như đồng ý ly hôn, em vẫn sẽ nghĩ cách khác ?"

Lúc , ánh mắt cô trở nên xa lạ đến cực điểm, giống như từng quen cô bao giờ.

Tô Cẩn: "Phải."

Chu Chấn Hưng , một nụ thê lương.

Đây chẳng là một loại ý trời ?

Ngay cả trời cao cũng cảm thấy đoạn hôn nhân của họ nên tồn tại, nên mới khiến thích lên phụ nữ khác.

"Em... rốt cuộc là ai?"

Hắn mở miệng một cách khó khăn, dù bây giờ muộn, nhưng vẫn ngoan cố tất cả.

Hắn từng ngây thơ cho rằng, thái độ của Tô Cẩn đổi với là từ khi đến đơn vị, gặp Tiêu Vân Phong bắt đầu.

Dù thua Tiêu Vân Phong, cũng cam tâm, nhưng chấp nhận thực tế .

Thế nhưng bây giờ , ngay từ đó, Tô Cẩn buông bỏ .

"Em chính là Tô Cẩn."

Giữa họ còn gì che giấu.

"Ít nhất cái tên em mà quen là thật. Anh nghĩ cảnh của em khá ?" Giọng yếu ớt của Chu Chấn Hưng đầy vẻ châm biếm, châm biếm chính .

Tô Cẩn trực tiếp cho , "Nhà em ở Bắc Kinh, khu tập thể quân đội."

Không cần thêm gì nữa, chỉ đủ để Chu Chấn Hưng hiểu .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-thu-truong-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-tri-thuc/chuong-606-con-dung-la-bat-hieu.html.]

Vân Vũ

"Hừ hừ... Thì , là !"

Hắn tuy đang , nhưng trong tiếng đầy sự thê lương.

Có thể sống trong khu tập thể quân đội, đương nhiên là gia đình quân nhân, và là cán bộ chức vụ trong quân đội, nên đây mới là lý do cô thể đơn vị.

Đáng , từng vô cùng tin tưởng rằng, cô là vì tiếp cận , mới dùng thủ đoạn chính đáng để đến đây.

Tô Cẩn Chu Chấn Hưng ngày càng trở nên suy sụp, bi thương, đại khái cũng đoán trong lòng đang nghĩ gì.

"Vì , bất kể thích khác , hôn nhân của chúng đều đến hồi kết, em cũng sẽ rời khỏi thôn Đại Liễu Thụ, tất cả thứ bây giờ cũng sẽ đổi."

Chu Chấn Hưng cảm thấy rõ ràng đang , tại nước mắt ngừng rơi xuống?

" , là con , dám mơ tưởng để khác chăm sóc cha , đời đứa con bất hiếu như chứ!"

Hắn dùng hết sức lực nắm chặt tay, trong lòng tràn ngập sự căm ghét bản !

Giọng của Tô Cẩn lạnh lùng vô cùng, "Anh đúng, đúng là bất hiếu."

Ngực Chu Chấn Hưng d.a.o động dữ dội, từ trong mắt Tô Cẩn thấy rõ sự khinh miệt dành cho .

"Mặc dù thời gian em ở cùng bố chỉ vỏn vẹn hai ba năm, nhưng họ nhiều nhất chính là chuyện của trong quân đội."

"Họ xót xa ở tuổi mười tám, bước con đường nhập ngũ. Họ lo lắng trong quân đội huấn luyện mệt , ăn no , ngủ ngon . Mỗi gửi thư về nhà, họ đều như báu vật, xem xem , dù họ thể nhận hết tất cả chữ đó."

Giọng của Tô Cẩn nặng, nhưng từng chữ đều giáng mạnh lòng .

Chu Chấn Hưng cả một cảm giác ngột ngạt thể diễn tả bao trùm, nỗi áy náy và nhớ thương cha trong khoảnh khắc đạt đến đỉnh điểm.

Lời của Tô Cẩn vẫn tiếp tục, "Ngày trở thành đại đội trưởng, gửi ảnh về, họ cầm ảnh khắp cả làng. Bố vui mấy đêm liền, gặp ai cũng là niềm tự hào của họ Lão Chu."

 

Loading...