"Được thôi." Tô Cẩn mấy họ bằng ánh mắt trong veo, thấu suốt.
Ngược , họ liếc , ngượng ngùng yên.
Cuối cùng, cuối cùng cũng cẩn thận mở miệng, "Cái đó... bọn , chỉ là thôi nhé, cô và Lữ trưởng Tiêu... rốt cuộc là quan hệ gì ?"
Ừm ờ, họ rốt cuộc cũng dám trực tiếp hỏi cụm từ "quan hệ yêu đương".
Kỳ thực, bản họ cũng tin. Từ khi cha Tô Cẩn hy sinh, cô luôn sống chung với Tiêu Vân Phong.
Mặc dù giữa họ bất cứ quan hệ huyết thống nào, nhưng mà còn hơn cả , điều trong khu gia thuộc ai cũng , ai cũng công nhận.
Thế nhưng, một hai tháng gần đây, đột nhiên xuất hiện tin đồn hết sức hoang đường, bọn họ trở thành quan hệ nam nữ.
Lúc đầu, khu gia thuộc ai tin, nhưng chịu nổi tin đồn ngày càng lan rộng, cả quân khu đều , bên khu gia thuộc cũng bắt đầu bàn tán.
Rốt cuộc thì gió thì sóng chẳng nổi.
Tuy nhiên, họ dám trực tiếp hỏi chứng thực với Tiêu Vân Phong, Tô Cẩn thì luôn ở trong đơn vị về, nên mới kéo dài đến tận hôm nay.
Vân Vũ
Bây giờ cuối cùng cũng gặp Tô Cẩn, há chẳng nên hỏi cho rõ ràng .
"Là giả đúng ? Lữ trưởng Tiêu so với cô lớn hơn một giáp , là bậc trưởng bối của cô, thể như ? chứ?"
Biểu cảm mặt Tô Cẩn khựng , ngờ ngay cả trong khu gia thuộc cũng bắt đầu nghi ngờ bọn họ.
Đối mặt với ánh căng thẳng của mấy , cô đưa câu trả lời phủ định.
"Là giả. Trong đơn vị hiểu lầm."
"Phù!"
Nghe thấy câu trả lời xác định như của cô, mấy phụ nữ đều thở phào nhẹ nhõm.
" mà, thể như ! Mấy tin đồn cũng thật quá đáng, chúng cứ coi như chuyện cho xong!"
" . Nhà cũng , bên đơn vị rõ quan hệ của Tiểu Cẩn và Lữ trưởng Tiêu, chỉ thấy Lữ trưởng Tiêu bình thường chăm sóc Tiểu Cẩn, nên đều hiểu lầm hết."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-thu-truong-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-tri-thuc/chuong-546-dep-tin-don.html.]
Mấy càng càng hăng, tất cả đều là vẻ mặt như trút gánh nặng.
Tô Cẩn đương nhiên hiểu suy nghĩ của họ, e rằng đây cũng là suy nghĩ của tất cả trong khu gia thuộc.
Khi cô trở về nhà, Ngô Ma đương nhiên là vui mừng nhất.
So với cô về, thoáng cái hơn hai tháng trôi qua, Ngô Ma vẫn như cũ, một trận đau lòng và lẩm bẩm.
Tô Cẩn những thấy phiền, ngược còn khá nhớ cảm giác .
Cô ở chuyện với Ngô Ma một lúc lâu, trời bên ngoài cũng tối hẳn.
Tô Cẩn vô thức liếc về phía chiếc đồng hồ.
Ngô Ma lập tức nhận tâm tư của cô, giải thích: "Mấy hôm nay Lữ trưởng Tiêu hình như bận, dặn , ăn cơm gì thì cần đợi ."
Tô Cẩn đương nhiên Tiêu Vân Phong chắc chắn đang bận xử lý chuyện cuộc diễn tập, từ khi diễn tập kết thúc, cô cũng từng gặp .
"Tiểu Cẩn, chúng ăn cơm ?"
Ngô Ma ngắt ngang dòng suy nghĩ của cô.
Sau bữa tối, Tô Cẩn lên lầu hai, khi ngang qua phòng bên cạnh, cô dừng bước.
Ngô Ma với cô, cô trở về đơn vị, Tiêu Vân Phong dọn lên , nên bây giờ phòng của hai bọn họ chỉ cách một bức tường.
Nghĩ đến những lời của các bác gái lúc nãy, Tô Cẩn lắc đầu, trực tiếp trở về phòng .
Đêm khuya thanh vắng.
Tô Cẩn vốn tưởng hiếm về nhà, ngày mai cũng cần đối mặt với huấn luyện nặng nề, chắc chắn thể ngủ một giấc thật ngon, nhưng khi cô đếm đến con cừu thứ 2836, thể yên nữa, bực bộ dậy từ trong chăn.
Cầu thang lên lầu hai vẫn luôn yên tĩnh, rõ ràng Tiêu Vân Phong vẫn về, nhưng bây giờ gần một giờ sáng .