Tô Cẩn nghĩ một cách đương nhiên.
Thế nhưng câu trả lời tiếp theo của Tiêu Vân Phong trực tiếp khiến khuôn mặt vốn còn khá bình tĩnh của cô xuất hiện một vết nứt.
"Đây là khu vực cấm, đây là đầu tiên đến."
"Hả?" Tô Cẩn choáng, "Vậy tại Tiểu thúc phía nguy hiểm?"
Ánh mắt đang đảo qua đảo của Tiêu Vân Phong rốt cuộc cũng dừng gò má đầy nghi hoặc của cô.
Chậm rãi thốt hai chữ, "Trực giác."
"……"
Tô Cẩn thầm c.h.ử.i thề trong lòng.
Tiêu Vân Phong thần sắc ngừng đổi của cô, khóe miệng nhếch lên một nét cong, cố ý nhấn mạnh : "Trực giác của đôi khi cũng khá chuẩn."
Tô Cẩn trợn trắng mắt, "Tiểu thúc đúng là hài hước thật đấy."
"Khà khà." Tiêu Vân Phong khẽ , "Bây giờ giận nữa chứ?"
Tô Cẩn nhíu chặt mày, vô thức hỏi ngược , "Em lúc nào giận ?"
"Không ? Vậy tại từ lúc bắt đầu cho đến lúc nãy, , cũng chuyện với , xem như khí ?"
Không là ảo giác của Tô Cẩn , cô thậm chí thấy từ trong câu của Tiêu Vân Phong một chút oan ức và cáo trách.
Lớp da gà lập tức nổi lên một tầng.
"Vậy... em tổng thể mặt , gọi là Tiểu thục chứ?" Tô Cẩn gượng gạo giải thích.
Tiêu Vân Phong "ồ" dài một tiếng, tựa như đang tự với , "Vậy là nghĩ sai ? cứ tưởng em đang cố ý tránh né với đấy."
Tô Cẩn đôi khi thực sự cảm thấy, đàn ông chính là sán trong bụng cô, nắm bắt tâm tư của cô thấu triệt.
"Em gì tránh né chứ."
Trong lòng càng hư, bề mặt càng cứng rắn.
Tiêu Vân Phong nghiêm túc chớp chớp mắt, "Xem em vẫn , bây giờ bên ngoài khắp nơi đang đồn chúng là..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-thu-truong-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-tri-thuc/chuong-476-neu-em-dong-y.html.]
Trái tim Tô Cẩn theo lời của , nhói lên tận cổ họng.
Vậy là Mạnh Gia Di thực sự hiểu sai ý chăng? Bằng thì vẫn thể bình tĩnh như chủ động với cô về chuyện ?
một nửa cố ý dừng là ý gì?
"Là gì?"
Nếu bây giờ phủ nhận, cô cũng thể thở phào nhẹ nhõm.
Khóe miệng Tiêu Vân Phong nở nụ nhàn nhạt, ánh mắt về phía cô càng thêm thăm thẳm.
Giây tiếp theo, ánh mắt căng thẳng của cô, chậm rãi hết phần của câu.
"Quan hệ tình nhân."
Mặc dù Tô Cẩn đủ chuẩn tâm lý, nhưng thực sự thấy từ trong miệng Tiêu Vân Phong , nhịp tim cô vẫn đột nhiên gia tốc thêm một phần.
Đặc biệt là ánh mắt cô lúc , nhiều hơn thứ khiến cô hoảng sợ.
"Sao tin đồn vô lý như chứ? Đợi tối muộn một chút chúng về, Tiểu thúc hãy rõ giùm em nhé."
Gượng gạo khống chế tâm tư hỗn loạn, thuận thế đưa yêu cầu với Tiêu Vân Phong.
Chuyện kiểu , nên dùng biện pháp mạnh dứt khoát!
Cô tưởng Tiêu Vân Phong sẽ đồng ý, nếu lời đồn là giả, Tiêu Vân Phoog chắc chắn sẽ đồng ý.
"Người khác nghĩ thế nào là chuyện của họ, chúng cũng quản suy nghĩ của khác. Hơn nữa trong sáng tự nhiên sáng, cảm thấy gì cần rõ."
Tiêu Vân Phong từ chối vô cùng dứt khoát, mà một giây do dự.
Tô Cẩn ngây , trong vài giây ngắn ngủi mấy chục ý nghĩ lượt hiện lên.
Vân Vũ
Cho dù cô cố vỡ óc suy nghĩ, cũng thể thấu đàn ông mặt.
" chúng mà!"
Tiêu Vân Phong đột nhiên hạ thấp giọng, dùng một âm điệu kiên định mà cô từng thấy bao giờ : "Nếu em đồng ý là như , thì cũng thể!"