Tiêu Vân Phong trực tiếp tát một cái, "Nói nhảm."
Vương Lượng đ.á.n.h cũng tức giận, nhanh chóng bước theo sát bước chân nhanh hơn của .
Đợi đến bên văn phòng, tay Tiêu Vân Phong nắm chặt lấy tay nắm cửa, mà đột nhiên dừng động tác, nghiêm túc với Vương Lượng.
"Ngươi xem bộ dạng của bây giờ thế nào?"
Vương Lượng chớp chớp hai con mắt to, ngây ngô .
Tiêu Vân Phong đành lặp một nữa, "Anh đang hỏi đấy, bộ dạng của bây giờ trông thế nào?"
Vừa , sờ lên cằm , xác định xem sợi râu nào mới mọc , trông luộm thuộm ?
Vương Lượng thực sự hiểu ý , đành khô khan : "Rất ạ."
Tiêu Vân Phong bất lực trợn trắng mắt, sự sửng sốt của Vương Lượng, nhanh chậm chỉnh sửa bộ quân phục, cuối cùng mới đẩy cửa bước .
Vương Lượng bỏ ngoài cửa vài giây mới chậm hiểu .
Lữ trưởng từ khi nào quan tâm đến hình tượng của bản đến ?
"Chú, bên công an những kẻ bắt về là một lũ vong mạng, chúng một tên đầu sỏ tập hợp với , mục đích là để đối phó với chú."
Tô Cẩn thấy Tiêu Vân Phong lập tức lên tiếng.
Còn tên đầu sỏ đó, b.ắ.n c.h.ế.t tại chỗ.
Những kẻ còn căn bản đầu sỏ ai xúi giục, chỉ khi sự việc thành công những sẽ nhận một khoản thù lao khá hậu, mà còn đưa nước ngoài.
Tiêu Vân Phong vẻ sốt ruột mặt cô, đương nhiên hiểu tâm trạng của cô.
"Chú đều ."
Vân Vũ
Tô Cẩn ngây chằm chằm , chờ đợi phần tiếp theo.
"Đã ăn sáng ? Giờ bên nhà ăn chắc hết cơm , là ngoài ăn?" Tiêu Vân Phong đồng hồ .
Mặt Tô Cẩn đen , bây giờ là lúc ăn cơm ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-thu-truong-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-tri-thuc/chuong-419-lu-truong-tieu-day-la-ban-gai-cua-anh-sao.html.]
Đầu mối đứt đoạn !
"Chú, bọn chúng là tới để g.i.ế.c chú mà!"
Tiêu Vân Phong câu của cô cho bật , "Chú ."
Tô Cẩn nhíu hai hàng lông mày, "Vậy tại chú chút nào sốt ruột ?"
"Đầu mối đứt thì cứ tra là , trời sập . Sáng nay chú cũng ăn, chúng ngoài ăn cơm."
Tiêu Vân Phong rõ ràng quan tâm đến chuyện ăn uống hơn.
Hôm nay vẫn là ngày nghỉ của cô, ngày mai cô trở về đội, ngoài là khi nào.
Tô Cẩn nên diễn tả tâm trạng của thế nào, cô sốt ruột cả đêm, cũng lo lắng cả đêm, ngờ "nhân vật chính" căn bản để trong lòng.
Có lẽ thực sự giống như Vương Lượng , trải qua quá nhiều nguy hiểm như , nên mới thể bình tĩnh như bây giờ.
Đột nhiên, cô cảm thấy thương xót đàn ông mặt.
Tiêu Vân Phong đương nhiên trong khoảnh khắc ngắn ngủi, suy nghĩ của cô đổi nhiều như . Thấy cô nguyên tại chỗ động đậy, đặt hai tay lên vai cô, đẩy cô ngoài.
"Chuyện gì quan trọng cũng quan trọng bằng ăn cơm, thôi!"
Tô Cẩn bất đắc dĩ, đành từ bỏ việc truy vấn tiếp, cùng ăn cơm.
Tiệm bánh bao.
Tiêu Vân Phong ân cần sắp xếp bát đũa, chén dấm cho cô.
"Lữ trưởng Tiêu, lâu lắm thấy tới."
Chủ tiệm bánh bao ha hả chào hỏi, rõ ràng quen với .
Tiêu Vân Phong trả lời: "Dạo đơn vị bận nhiều việc, thời gian ngoài."
Ánh mắt dò xét của chủ tiệm rơi xuống Tô Cẩn, vài giây tò mò hỏi: "Lữ trưởng Tiêu, đây là bạn gái của ? Trông xinh quá!"