Kể từ khi Chu Chấn Hưng và Tô Cẩn ly hôn, dường như trở thành một con khác.
Người Chu Đại đội trưởng từng chín chắn, rộng lượng đột nhiên biến mất.
Con hiện tại của , nóng nảy, dễ nổi giận và bốc đồng, giống như mất khả năng tư duy bình thường.
Đôi khi những lời , còn khiến Lưu Văn Cao cảm thấy quá đáng đến mức khó tin.
Chu Chấn Hưng thấy gò má căng cứng của Lưu Văn Cao, rốt cuộc tạm thời im miệng.
"Hụ! Hụ!"
Anh hít thở sâu vài , nỗ lực trấn định cảm xúc phẫn nộ.
"Chỉ đạo viên, cũng như , nhưng chính là kiềm chế ."
Điều thực sự để tâm chính là, Tô Cẩn còn trong tầm kiểm soát của nữa.
Lưu Văn Cao đầy trách nhiệm : "Chu Đại đội trưởng, đồng chí hiểu rõ bây giờ Tô Cẩn đồng chí là độc , cho dù cô thực sự yêu đương với ai, đó cũng là chuyện bình thường."
Tiêu Vân Phong đồng dạng cũng là độc , cho dù họ thực sự qua đêm với , cũng đến lượt lên tiếng bình phẩm.
Ngược , tâm thái như của , mới chính là vấn đề lớn.
Chu Chấn Hưng chỉ cảm thấy oan ức đến cực điểm, phản bác, nhưng căn bản cách nào.
Tô Cẩn xác thực xinh , nhưng cô thể quen với nhiều như ?
Đầu tiên là mấy tiểu t.ử Tiền Vĩ, Quản An, giờ đến cả Tiêu Vân Phong cô cũng dính quan hệ, đây là điều tuyệt đối thể chấp nhận .
Lưu Văn Cao sắc mặt ngừng biến hóa của , một linh cảm mấy .
"Chu Đại đội trưởng, đồng chí thật với , vẫn còn tình cảm với Tô Cẩn?"
Nếu là như , thì tất cả những hành vi điên cuồng của , đều thể giải thích .
Bất quá nếu thực sự là như , đó cũng là một trò lớn.
Chu Chấn Hưng thở nhất thắc, gần như theo phản xạ vội vàng phủ nhận, "Làm thể! Nếu tình cảm với cô , cũng thể kiên quyết ly hôn ! Người ly hôn, chính là ! chỉ là thấy cô sai chuyện, cho nên mới…"
Vân Vũ
"Đã tình cảm, thì buông bỏ . Dù là đối với cô , đối với chính đồng chí đều cả."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-thu-truong-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-tri-thuc/chuong-306-tieu-can-giup-anh-lau-mot-chut.html.]
Lưu Văn Cao đợi hết câu , vô cùng nghiêm túc nhắc nhở.
Chu Chấn Hưng im lặng, duy chỉ bóng tối trong lòng vẫn luôn hề tan biến…
Bệnh viện.
"Ừ, vị giống như ." Tiêu Vân Phong ăn chiếc bánh ngọt tinh xảo tay, đưa câu trả lời khẳng định.
Tô Cẩn rót cho một cốc nước, ăn bánh kem nhiều dễ ngán, mà bây giờ ăn xong hai miếng .
Bất quá cô thực sự , thích ăn bánh ngọt.
Điều phù hợp với ấn tượng lạnh lùng mà mang cho khác.
"Ăn xong miếng , phần còn tạm thời cất , đợi ngày mai hãy ăn."
Dạ dày của , đồ ngọt vẫn cần ăn chừng mực.
Tiêu Vân Phong , xác định cũng phủ nhận.
Tô Cẩn thấy kem dính khóe miệng , : "Tiểu thúc, chỗ dính kem ."
Tiêu Vân Phong một tay cầm bánh, một tay cầm thìa, cần suy nghĩ đưa mặt về phía cô.
"Đâu? Em giúp lau một chút."
Tô Cẩn chằm chằm , giống như đưa một yêu cầu quá đáng .
Giúp lau khóe miệng?
Chỉ nghĩ thôi thấy thật kỳ quặc.
Đáng ghét là Tiêu Vân Phong đường nhiên : "Anh rảnh tay, Tiểu Cẩn giúp lau một chút."
Vẻ đường nhiên chính trực của khiến Tô Cẩn cảm thấy chỉ cô là đang suy nghĩ quá nhiều, suy nghĩ lệch lạc, từ chối ngược sẽ tỏ khách sáo.
Kết quả của việc cô nghĩ ngợi nhiều chính là, trực tiếp đưa tay lau lớp kem khóe miệng .
Tiêu Vân Phong vốn đang thoải mái, rõ ràng khựng một chút, ánh mắt cô trở nên thâm sâu.