Chiều tà.
Tô Cẩn cùng Mạnh Gia Di, Trần Phân bước từ nhà tắm, chuẩn về ký túc xá nghỉ ngơi, thì thấy Chu Chấn Hưng đang tới. Cả ba đồng thời dừng bước.
Gương mặt vốn thư thái của Tô Cẩn càng lập tức căng thẳng.
"Chào Giáo quan chính ạ."
Mạnh Gia Di và Trần Phân chủ động chào hỏi, liền định tiếp tục bước .
"Tô Cẩn, em một chút."
Ánh mắt nghiêm túc của Chu Chấn Hưng thẳng tắp khóa chặt lấy cô.
Mạnh Gia Di và Trần Phân đồng thời lộ vẻ tò mò, bàn tán.
Phát hiện hai còn nấn ná, Chu Chấn Hưng lệnh: "Hai thể ."
Hai lập tức hiểu ý, ánh mắt của , nhanh chóng rời .
Tô Cẩn cúi thấp hàng mi, che giấu một loại cảm xúc nào đó.
Khoảnh khắc , Chu Chấn Hưng dù lời nào, cũng toát sức ép vô cùng.
Trong mấy ngày qua, luôn kìm chế, chờ đợi phụ nữ chủ động đến tìm .
ngờ phụ nữ thể trầm tĩnh đến .
"Em chuyện ở đây, là đến văn phòng của ?"
Anh giả vờ lạnh lùng hỏi.
Tô Cẩn thở dài, rằng bây giờ còn lựa chọn nào khác.
"Đến văn phòng ."
Chu Chấn Hưng thêm lời nào, bước .
Tô Cẩn lặng lẽ theo lưng .
Bước văn phòng, việc đầu tiên Chu Chấn Hưng là đóng chặt cửa .
Rõ ràng, nội dung sắp của họ là thứ thể để khác thấy.
Anh chăm chú khuôn mặt Tô Cẩn, nỗ lực điều chỉnh cảm xúc.
Còn Tô Cẩn thì cứ đó một cách yên lặng và bình thản, để mặc cho ngắm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-thu-truong-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-tri-thuc/chuong-267-khong-dien-nua-nga-bai.html.]
"Tô Cẩn, em thật lợi hại, đây là coi thường em." Câu đầu tiên của Chu Chấn Hưng tràn đầy thù địch và châm biếm.
Tô Cẩn đương nhiên hiểu ý , vẫn lựa chọn im lặng.
Dù qua mấy ngày, Chu Chấn Hưng vẫn thể nào chấp nhận sự thật là cô gia nhập Đội Hành động.
"Tại em đến đây?"
Vân Vũ
Dù đoán lý do buồn , vẫn chính miệng cô .
Tô Cẩn ngẩng đầu lên, đối diện với ánh mắt kích động của .
"Tại em thể đến đây?"
Cô trả lời, mà hỏi ngược .
Kỳ thực, ngay từ ngày đầu thấy Chu Chấn Hưng là Giáo quan chính, cô nghĩ tới sẽ cảnh tượng như bây giờ.
Chỉ điều, phản ứng của Chu Chấn Hưng còn kịch liệt hơn cô dự đoán một chút.
Chu Chấn Hưng tức giận đến mức phì .
Tô Cẩn thì thản nhiên , "Anh cho rằng em xứng đáng binh lính, ?"
Rốt cuộc, trong lòng họ, cô chính là kẻ vô dụng nhất.
Đây cũng chính là suy nghĩ thật sự của Chu Chấn Hưng, chữ "Phải" đến tận cửa miệng, nhưng khi đối diện với ánh mắt chút chùn bước của Tô Cẩn, đổi cách .
"Làm binh đơn giản như em nghĩ, đơn vị cũng là nơi em nên đến. Trước đây, Lam Vũ sắp xếp cho em một công việc , mà em thậm chí một tiếng bỏ . Em như , đúng ?"
Tô Cẩn khẽ lạnh lùng: "Chúng khi ly hôn thì còn quan hệ gì nữa, em rời tại với chứ?"
Chu Chấn Hưng cô đáp trả đến mức câm miệng, chút khó tin chằm chằm cô.
Có một khoảnh khắc, thậm chí cảm thấy còn nhận cô nữa.
"Em từ lúc nào trở nên cay nghiệt như ? Trước đây em vốn như thế!"
Trước đây cô ngoan ngoãn, thuận theo, đối với và gia đình vốn luôn lời răm rắp.
bây giờ, cô giống như mọc đầy gai, thể gần.
Tô Cẩn đảo mắt một cái, diễn nữa.
"Chu Chấn Hưng, sai . Đây mới là bản chất thật sự của em."