Quản An cũng vui, gằm mặt phản bác: "Cho dù ác ý, nhưng lời quá x.úc p.hạ.m khác. Béo tuy bình thường đúng là thiếu rèn luyện, thể lực kém hơn, nhưng ai sinh chạy . Hồi mới nhập ngũ, các chắc giỏi hơn chúng bao nhiêu."
Dù là ở khu gia thuộc bên ngoài, ai thể bắt nạt bốn em họ .
Tô Cẩn và Ngô Mãnh tuy gì, nhưng biểu cảm của hai cũng nghiêm túc.
Ánh mắt lạnh băng của Lý Khải đảo qua , " chính là coi trọng mấy tay công t.ử các , dựa hậu trường mà quân ngũ. Đây là quân đội, nơi để các hưởng thụ nhàn nhã! Vị trí các đang chiếm giữ hiện nay, là thứ bao nhiêu trong quân đội liều mạng cũng ."
"Muốn khác coi trọng, thì bỏ thực lực khiến tâm phục khẩu phục, chứ chỉ đùa giỡn, chiếm chỗ việc!"
Những lời của rõ ràng mang theo cảm xúc cá nhân, nhưng nếu suy xét kỹ , khiến thể bác bỏ.
Đặc biệt là Tiền Vĩ vốn suy nghĩ như , thậm chí còn cảm thấy như con giun trong bụng .
"Vậy ý là Đội Hành động là chỗ ?"
Đầu óc suy nghĩ kỳ lạ của trực tiếp khiến khuôn mặt trong phòng tối sầm .
"Muốn ăn đòn !" Tính khí của Lý Khải lập tức bốc lên.
Tiền Vĩ dễ chơi, lùi còn nhanh hơn bất kỳ ai.
Lý Khải đương nhiên cũng sẽ thật sự động thủ với .
Sắc mặt Quản An cũng dễ , há mồm, cuối cùng cũng chỉ gượng ép một câu: "Vì chúng đến đây, thì nhất định sẽ nỗ lực huấn luyện!"
Vân Vũ
"Được , đừng cãi nữa." Hàn Sĩ Trung chút bất lực Lý Khải, "Cậu cũng ít vài câu, thể yêu cầu tất cả đều giống ."
Lý Khải trầm xuống thở, tuy nữa, nhưng rõ ràng là tuyệt đối coi trọng Tiền Vĩ bọn họ.
"Quản An, Ngô Mãnh, chúng thôi. Tiền Vĩ, cũng ngoài ." Tô Cẩn hiệu cho ba , khi mâu thuẫn leo thang, rời là lựa chọn nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-thu-truong-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-tri-thuc/chuong-245-chiem-cho-khong-lam-viec.html.]
________________________________________
Hồ Lị : " tiễn ."
Mấy bước khỏi ký túc xá, Hồ Lị vẫn cố ý giải thích cho Lý Khải.
"Lý Khại thực là một , hơn nữa ưu tú, cũng giỏi. Có lẽ những ưu tú như chính là thể chịu những xung quanh phấn đấu. Vì các đừng trách , đợi thời gian ở cùng lâu hơn, sẽ hiểu thôi."
Tiền Vĩ hừ lạnh một tiếng, "Thôi đừng bảo ở cùng lâu, lúc nãy đ.á.n.h , nếu thật sự ở cùng lâu, còn sống nổi nữa ? sẽ tìm giáo quan , đổi ký túc xá. Vì thấy thuận mắt, thì tránh xa ."
Hồ Lị thôi, nhưng cuối cùng cũng chỉ thể thở dài.
"Tùy thôi."
Những gì cần hết, khác nghĩ thế nào, là điều thể quyết định .
Đợi Hồ Lị ký túc xá, Ngô Mãnh - từ nãy đến giờ gì - mới lên tiếng: "Béo, cũng nghĩ để chắc ăn, nên đổi ký túc xá."
Tiền Vĩ gật đầu, ngủ đến nửa đêm ám sát .
Ngô Mãnh tiếp tục: " hình như giáo quan chính thành kiến lớn với chúng , chắc đồng ý ."
Tiền Vĩ lập tức mặt ủ mày chau, "Sao quên mất chuyện , ?"
Quản An thì sang hỏi Tô Cẩn: "Chị Cẩn, chị nghĩ thế nào?"
Tô Cẩn nghiêm túc suy nghĩ một lúc, : "Đây là quân đội, kỷ luật nghiêm khắc nhất, Lý Khải hẳn là sẽ gì quá trớn với Béo ."