Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 7: Chú có thể nhịn, nhưng chị thì không!

Cập nhật lúc: 2025-11-10 03:47:37
Lượt xem: 73

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người phụ nữ béo mập biến sắc, nhổ vỏ hạt dưa trong miệng , chỉ thẳng Tống Vân mà mắng xối xả: "Con ranh nào dám đến đây nhảm? Đây là con nhà họ hàng của tao, mày còn dám láo xược thì tao xé miệng mày !"

Tống Vân nén cơn giận cuồn cuộn trong lòng, lạnh một tiếng: "Con nhà họ hàng của bà? Vậy bà xem, là con của họ hàng nào? Họ hàng đó tên gì, nhà ở ? Làm nghề gì? Gia đình mấy ? Còn đứa bé tên gì, bao nhiêu tuổi, học ở ?"

Tiền Thúy Hoa cả đời ngang ngược, từng lý lẽ là gì, càng để tâm đến những câu chất vấn của cô gái bất ngờ xuất hiện mặt. Bà liền vớ lấy một cây gậy, vung lên đe dọa: "Mày cút ? Không cút thì bà đưa mày lên Tây Thiên ngay!"

Tống Vân thấy những vết tay in rõ gương mặt trắng nõn của em trai cùng những vết thương chằng chịt cánh tay, cơn giận trong lòng bùng lên dữ dội. Những vết thương lộ ngoài thế, cô dám tưởng tượng nếu lật áo em trai lên sẽ thấy cảnh tượng nào.

Chú thể nhịn, nhưng chị thì !

Tống Vân quẳng túi đồ nhỏ xuống đất, cúi nhặt cái chày giặt quần áo trong chậu gỗ, thẳng tay đập tới tấp phụ nữ béo .

Tiền Thúy Hoa ngờ con nhóc dám động thủ, bất ngờ mất thế chủ động, Tống Vân dùng chày đập liên tiếp mấy nhát. Bà định phản kích nhưng phát hiện đối thủ của con nhóc , một trận đòn đau điếng, kêu trời kêu đất. Hai đứa con gái của bà như trời trồng, giúp .

Tống Vân đ.á.n.h liền mười mấy nhát, tạm thời hả cơn giận, dừng , vẫn giọng điệu lạnh lùng như : "Bà đừng vội kêu la. Tống Trân Trân - đưa em trai đến đây - công an bắt . Địa chỉ nhà bà là do cô tự khai. Bố hứa bồi thường cho một khoản tiền, nên mới đặc biệt đến đón khi công an tới. Chỉ cần đưa em trai , cô và nhà bà đều thoát khỏi tội buôn - tội đáng ăn đạn."

Tống Vân thưởng thức sắc mặt biến đổi như bảng màu của phụ nữ béo, tiếp tục : "Bà cho đón cũng , sẽ đợi ở đây. Nhiều nhất nửa tiếng nữa, công an sẽ đến, em trai vẫn sẽ đưa ."

Tống Vân liếc những ánh mắt tò mò của hàng xóm xung quanh, hiểu rằng thể ở lâu. Hiện tại trong nhà chỉ phụ nữ, già và trẻ con, nhưng một khi đám đàn ông trẻ khỏe đồng về, dù cô từng học võ cổ truyền, với thể trạng hiện tại, đưa em trai an cũng dễ dàng.

Tiền Thúy Hoa cả đời ngang ngược trong làng, sợ ai, nhưng dù bà ngang tới cũng dám đụng công an. Nghe nửa tiếng nữa công an sẽ đến, bà sợ hãi vô cùng, nhất là khi lai lịch của đứa nhỏ vốn rõ ràng, đầy thương tích - bà dám nghĩ tiếp.

Tiền Thúy Hoa căm hận Tống Trân Trân, con đĩ đó rõ ràng đứa nhỏ là em ruột, nhà còn ai, cô chăm nên mới gửi đến nhà bà con nuôi. Ai ngờ con đĩ đó bắt cóc con nhà , thật hại !

Tiền Thúy Hoa kịp nghĩ đến cơn đau , nhanh chóng nở nụ gượng gạo: "Sao đến mức báo công an ? chỉ bụng giúp cô trông cháu vài ngày, ai ngờ gây họa. Cái tính bụng quá của , nếu —"

Tống Vân ngắt lời: "Giúp trông trẻ mà trông như thế ?" Cô chỉ Tống Tử Dịch, ngón tay run nhẹ: "Dùng dây trói bắt nó giặt đồ cho cả nhà bà? Nhà bà ai cũng béo hồng hào, còn em trai mặt mày xanh xao, cho nó ăn ? Hay lật áo nó xem thương tích ? thấy nhà bà còn tàn ác hơn địa chủ ngày xưa, coi em trai như nô lệ mua về nhà !"

Tiền Thúy Hoa xong chân tay bủn rủn. Nếu tố cáo với tội danh , cả nhà sẽ tiêu đời.

Tiền Thúy Hoa vội vàng run rẩy cởi dây trói ở chân Tống Tử Dịch, kéo đứa bé đang ngơ ngác dậy, nhẹ nhàng phủi bụi nó, : "Cô gì thế, nào dây trói thương tích gì . Hôm nay nhà cũng ăn, định đợi đàn ông về ăn cùng."

Tống Vân bước tới đẩy phụ nữ béo , nắm lấy tay em trai, kéo nó về phía , hỏi nhỏ: "Tử Dịch, đồ đạc cần thu dọn ?"

Tống Tử Dịch nghĩ đến chiếc rương quần áo của , hai ngày nay Tiền Thúy Hoa bán rẻ cho những nhà con trai trong làng. Cậu bé nhớ rõ, tổng cộng bán hai mươi sáu đồng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-7-chu-co-the-nhin-nhung-chi-thi-khong.html.]

Tống Tử Dịch khẽ sự thật.

Tống Vân Tiền Thúy Hoa: "Đưa tiền bán quần áo của em trai đây, cùng với những đồ còn và chiếc rương."

Tiền Thúy Hoa đau như cắt, lữa muận động: "Cái ... mấy ngày nay nó ở đây ăn uống, cũng tốn kém lắm."

Tống Vân lạnh lùng : "Được, đợi công an đến, chúng sẽ tính sổ rõ ràng."

Vân Vũ

thiếu hai mươi mấy đồng đó, nhưng nhất định để gia đình hưởng lợi.

Nghe đến công an, Tiền Thúy Hoa lập tức sợ hãi. Bà bắt, một khi dính tội buôn , dù ăn đạn cũng cải tạo nông trường. Cuộc sống ở nhà sung sướng thế , bà cả.

Chưa đầy năm phút, Tiền Thúy Hoa bê một chiếc rương nhỏ tinh xảo, bên trong vài món đồ lặt vặt của Tống Tử Dịch như khăn mặt, bàn chải đ.á.n.h răng, tất... cùng thứ quan trọng nhất trong mắt Tống Vân - giấy tờ hộ khẩu. Có thứ , Tử Dịch thể nhập hộ khẩu của cô. Những thứ khác, chắc chắn thiếu, nhưng Tống Vân định truy cứu thêm, thời gian.

"Tiền, đưa đây." Tống Vân nhận lấy chiếc rương, giơ tay đòi tiền.

Tiền Thúy Hoa miễn cưỡng lôi hai mươi sáu đồng, trong lòng hối hận vô cùng. Giá mà lúc bán quần áo tránh mặt thằng nhỏ , giờ mất sạch.

Tống Vân nhét tiền túi, nắm tay Tống Tử Dịch bước .

Tống Tử Dịch nén đau từ những vết thương lưng, theo lén chị đang dắt .

Đây chính là chị mà Tống Trân Trân từng nhắc đến - chị ruột của .

Tay Tống Vân vẫn run nhẹ, tim đập thình thịch, vui mừng vì tìm em, lo lắng sợ xảy chuyện.

May mắn là đoạn đường khỏi làng thuận lợi, dù nhiều ánh mắt tò mò cô, nhưng ai ngăn cản.

Bác lái xe ngựa vẫn đang đợi cô. Tống Vân nhanh chóng bước tới, kéo em trai lên xe. Mãi đến khi xe ngựa xa khỏi làng, xa đến mức còn thấy bóng dáng ngôi làng nữa, trái tim cô mới dần lắng xuống.

Tống Vân buông bàn tay nắm chặt suốt, thấy vết tay in rõ cổ tay Tử Dịch, cô vội vàng xin : "Xin , xin , lúc nãy chị quá căng thẳng, em đau ?" Nói đến đây, cô thấy những vết thương cánh tay em trai, đ.á.n.h bằng gì, những vết dài đan xen lẫn . Nước mắt cô kiềm rơi xuống, từng giọt rơi mu bàn tay Tống Tử Dịch, nghẹn ngào thành lời: "Xin , chị đến muộn ."

 

Loading...