Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 415: Vô Tâm Trồng Liễu
Cập nhật lúc: 2025-11-12 14:48:27
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tống Vân và ông lão Cổ bàn xong chuyện, ngay cả một đêm cũng thể chờ đợi, lập tức đến nhà Hứa Sư trưởng.
Ông lão Cổ và Hứa Sư trưởng quan hệ , cần khách sáo một câu, trực tiếp hỏi ngay.
Vân Vũ
Hứa Sư trưởng thấy hai vội vã đến là để học cách giâm cành, cũng giấu giếm, đem hết phương pháp giâm cành học từ nhỏ đều , còn mang hai chậu hoa hồng đang trồng chơi ở sân , dùng kéo cắt một cành hoa xuống, dạy tại chỗ, cho đến khi cả hai đều học hiểu thông suốt.
Cuối cùng, Hứa Sư trưởng , "Phương pháp giâm cành đơn giản, cái khó là bạn thể cho cành cây mọc rễ , cứ tùy tiện cắm xuống là . Việc lựa chọn đất giâm cành, độ màu mỡ, độ ẩm, nhiệt độ, những thứ đều sẽ ảnh hưởng đến kết quả giâm cành. Những điều cần các bạn tự quan sát tỉ mỉ trong quá trình thao tác, vấn đề gì thì tùy lúc điều chỉnh, đừng tùy tiện cắt một cành cắm xuống đất bỏ mặc, như phần lớn là sẽ thành công."
Cái gọi là "hữu tâm tài hoa hoa bất khai, vô tâm thiết liễu liễu thành âm" (Có lòng trồng hoa hoa chẳng nở, vô tâm cắm liễu liễu xanh rờn) phù hợp với tất cả các loại thực vật. Một loại thực vật chính là cần chăm sóc tinh tế mới thể sống sót.
Tống Vân và ông lão Cổ học một buổi, giáo huấn, chân thành cảm tạ.
Hứa Sư trưởng đùa, " giảng giải khô cả cổ họng, các hai chỉ nhẹ nhàng một câu cảm ơn là xong chuyện ?"
Tống Vân ha ha , "Ngày mai, ngày mai em bánh hạt sen xanh, mới học từ bà ngoại em, là công thức bánh từ trong cung truyền những năm . Ngày mai nếu thành, em sẽ mang đến cho bác nếm thử."
Hứa Sư trưởng vui tít cả mắt: "Vậy thì quá, thích ăn bánh hạt sen xanh nhất."
Ông lão Cổ liếc mắt Hứa Sư trưởng, "Ông thấy ngại , hỏi một vấn đề mà còn đòi hỏi bọn hậu bối, c.h.ế.t cho xong."
Hứa Sư trưởng thèm để ý ông lão Cổ, với Tống Vân, "Mấy hôm nhà bên vợ đến chơi, mang theo ít bột mì tinh, nhà chúng cũng mấy món bột mì lắm, cháu cứ lấy hết về, ngày nào đó bánh bao bánh cuốn, mang cho hai cái là ."
Thái Siêu Anh đang xem giáo án ở một bên khẽ bĩu môi, thầm nghĩ rõ ràng là lão già tham ăn tự mua bột mì, chỉ để ăn bánh bao bánh cuốn do Tống Vân , còn là nhà bên vợ mang đến, thật là ngại.
Hứa Sư trưởng mang bột mì , đựng trong túi vải, năm cân, chắc chắn thể ít đồ ăn từ bột mì.
Tống Vân khách sáo, lớn phương tiếp lấy bột mì, chào tạm biệt Thái Siêu Anh, Hứa Thục Hoa và Tinh Bảo, "Tinh Bảo, ngày khác dì sẽ đồ ngon cho cháu." Tinh Bảo càng ngày càng đáng yêu, cô bế lên hôn mấy cái lắm , nhưng vẫn nhịn , hôm nay tàu hỏa vẫn tắm rửa quần áo.
Về đến nhà, Tống Vân và ông lão Cổ vây quanh cây trúc băng nghiên cứu hồi lâu, chọn định hai đoạn cành nhỏ mầm, dùng kéo cẩn thận cắt xuống, theo phương pháp Hứa Sư trưởng dạy mà cắt tỉa mặt cắt cho , cắm bát đựng đầy đất ẩm để ươm.
Sau khi ông lão Cổ , Tống Vân lén cho thêm một ít nước dung dịch dinh dưỡng pha loãng đất ươm, hy vọng thể nhanh chóng mọc rễ đ.â.m chồi.
Sáng hôm , Tống Vân ngay cả đ.á.n.h răng cũng kịp, xem cành trúc băng giâm, giật .
Cô hy vọng nó sớm đ.â.m chồi, nhưng cũng nghĩ nó nhanh như , nhanh quá, rễ mới mọc đ.â.m xuyên khỏi mặt bát.
Nhân lúc ông lão Cổ đến xem, cô vội vàng chuyển hai mầm trúc băng đến góc sân , tiên dùng đồ vật che , đó cắt hai đoạn cành mới cắm bát.
Ông lão Cổ đến ăn sáng còn thật sự xem một , thấy gì khác biệt nên xem kỹ.
lúc Tống Vân cũng thử nghiệm, xem dùng dung dịch dinh dưỡng ươm cây giống trúc băng thể thành công .
Kỳ nghỉ của Tống Vân chỉ còn một ngày cuối cùng, nhân hôm nay huấn luyện, Tống Vân ở nhà nhào bột bánh bao bánh cuốn, Tử Dịch ngoài tìm bạn chơi .
Nhào bột xong để đó cho bột nghỉ, cô liếc lọ muối, lọ dầu và chai nước tương, những thứ bên trong đều còn nhiều, cô nhớ nửa tháng khi lọ muối còn khá nhiều muối, nước tương và mỡ lợn cũng còn nhiều, mới bao lâu mà thấy đáy, cũng Vương Ngọc Lan dùng thế nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-415-vo-tam-trong-lieu.html.]
Trở phòng chuẩn tiền và phiếu, Tống Vân lấy chai nước tương cho túi lưới nhỏ xách theo, đến hợp tác xã mua nước tương.
Đi ngang qua "trận địa tình báo", nơi đó mấy bà thím phe phẩy quạt mo, thấy cô qua đều chào cô, nháy mắt với cô, chỉ phía xa.
Tống Vân theo ánh mắt , đang quét dọn ở đằng , ai khác, chính là Vương Ngọc Lan mới gặp hôm qua.
Vương Ngọc Lan rõ ràng cũng thấy Tống Vân, cô chống chổi thẳng tắp, tươi Tống Vân, nhưng ánh mắt lạnh lẽo.
Tống Vân nhếch mép , vẫy tay với các bà thím, "Cháu mua nước tương đây, lúc khác gặp ."
Tống Vân thẳng tiến đến hợp tác xã, ánh mắt của Vương Ngọc Lan luôn theo sát Tống Vân, mặt mang theo nụ , nhưng ánh mắt âm trầm vô cùng, tay nắm chổi nổi gân xanh.
Sáng nay cô tìm Tần Chính ủy, nhờ Tần Chính ủy sắp xếp công việc cho cô , Tần Chính ủy thoái thác tạm thời việc phù hợp, cũng thể tiếp tục cho mượn tiền phiếu để sinh sống, bảo cô tự tìm cách.
Cô cách nào chứ, nếu cách, cần gì khổ sở lén lút theo đến đây chịu sự khinh bỉ.
dù cô gây sự thế nào, Tần Chính ủy cũng chịu nhượng bộ, cô thật sự còn cách nào, mới nghĩ đến việc chủ động quét dọn sân lớn, như lúc để tranh thủ sự thương hại của các bà thím, lúc đó lóc van xin, tự nhiên sẽ bênh vực, giúp cô ở .
Thế nhưng, từ lúc cô cầm chổi đến giờ, hơn một tiếng đồng hồ, một ai đến hỏi cô một câu vì ở đây quét dọn, cô chủ động tìm chuyện, gần , căn bản cho cô cơ hội mở miệng.
Cô chuyện gì xảy , nhưng đoán cũng đoán , khẳng định là Tống Vân giở trò gì đó.
Tống Vân ở hợp tác xã mua nước tương, vốn định mua một miếng mỡ lợn về để rán lấy mỡ, kết quả đến muộn còn, may trong ngăn chứa đồ còn ít thịt lợn tích trữ đó ở Hương Cảng, trong đó một ít mỡ lợn, thể lấy một ít dùng.
Lại mua muối và đường, còn bánh nướng giòn mà Tử Dịch thích ăn, thấy dầu lạc, cũng mua một ít.
Vừa hôm nay dưa hấu mới đến, Tống Vân chọn hai quả, dùng túi lưới đựng.
"Quả dưa nặng hơn mười cân một quả đấy, chị một xách hai quả ? Nặng lắm." Nhân viên bán hàng bụng nhắc nhở.
Tống Vân nhẹ nhàng xách hai quả dưa hấu to lên, " khỏe lắm, xách ."
Nhân viên bán hàng há hốc miệng, kinh ngạc cảm thấy hợp lý, bây giờ chỉ là quân y, còn là phó đội trưởng đặc chiến đội, thể hai bửu bối .
Tống Vân bước khỏi hợp tác xã, đối diện gặp đúng Vương Ngọc Lan đang quét dọn, cô vung chổi mạnh một cái, bụi đất bay mù.
Tống Vân thủ pháp nhanh nhẹn né tránh nhanh, đám bụi bất ngờ bám đầy .
Vương Ngọc Lan thấy cô né tránh , trong lòng căm hận, mặt lộ nụ áy náy, "Thật xin , nãy thấy."
Tống Vân cũng cô một cái, thậm chí còn dừng bước cô , trực tiếp bỏ .
Sự lờ và khinh thường như , đơn giản còn khiến cô khó chịu hơn là mắng một trận.