Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 395: Hy Vọng Được Phục Hồi Danh Dự

Cập nhật lúc: 2025-11-12 07:25:16
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiếp theo chạy đến là Bạch Thư Đình và Bạch Nhuynh Nhuynh, đó là Bạch Thanh Phong cùng cùng lão thái thái.

Sau một hồi chào hỏi náo nhiệt, Tống Vân sang hỏi lão thái thái: "Ngoại bà, sắc mặt trông lắm, là do ngủ ngon giấc ?"

Lão thái thái tỏ bận tâm, "Tuổi già , ít ngủ, ."

Tống Vân nghĩ , "Tuổi càng cao thì càng cần ngủ đủ giấc, nếu thời gian dài sẽ gây gánh nặng và tổn hại cho cơ thể."

Bạch Thanh Phong , "Tiểu Vân, cháu cách nào giúp ngoại bà ngủ ngon ?"

Chuyện một cây hương an thần, dễ giải quyết thôi.

"Hôm nay cháu sẽ nấu cho ngoại bà ít canh an thần , tính d.ư.ợ.c ôn hòa hơn t.h.u.ố.c ngủ, thích hợp cho ở tuổi của ngoại bà. ngủ bằng t.h.u.ố.c mãi cũng , mấy ngày tới cháu sẽ chuẩn nguyên liệu, thêm ít hương an thần, ngủ thì đốt một cây, sẽ thoải mái hơn uống thuốc."

Lão thái thái xong vui lắm, nắm tay Tống Vân nỡ buông , "Được, ngoại đều theo cháu. Mấy hôm ngoại gọi điện cho cháu, cháu cháu và Tử Dịch đều đến Bắc Kinh nghỉ hè, còn chút ghen tị đấy, ha ha ha ha."

Tống Vân thấy lão thái thái vui vẻ, tâm trạng cũng , mở miệng, "Chuyện phục hồi danh dự cho bố cháu manh mối ."

Tống Vân sững , đó kinh ngạc mừng rỡ, "Thật ? Khi nào ?"

Bạch Thanh Phong lắc đầu, "Thời gian cụ thể định, nhưng cấp cử điều tra vụ . Theo chỗ , khi tội danh gán cho bố cháu là phe hữu, vu cáo họ chuyển tài sản trong nước nước ngoài, cái gọi là chứng cứ dùng để định tội lúc đó chắc chắn là giả, căn bản chịu tra xét. Nhà chúng và bố cháu nhiều năm liên lạc, thể chuyện chuyển tài sản, hơn nữa, bố cháu suốt ngày dạy học trong trường, ngoài nhà cửa thì tài sản gì mà chuyển chứ? Chuyện chỉ cần tra xét kỹ là sẽ rõ ràng ngay, đến lúc đó lũ yêu quái giở trò tự nhiên sẽ ép lộ nguyên hình."

Tống Vân nhớ rằng, phong trào phục hồi danh dự quy mô lớn thực sự đến cuối năm 1976 mới bắt đầu. Nếu cô và can thiệp chuyện , cha ít nhất ở Hắc Long Giang thêm một năm rưỡi nữa.

Bây giờ sự việc chuyển biến sớm hơn, lẽ thể trở về sớm hơn một chút, hy vọng năm nay thể đón một cái Tết đoàn viên ở Bắc Kinh.

Chỉ tiếc là với khả năng hiện tại của cô và , vẫn thể giúp đỡ cụ Tề và cụ Mạc, chỉ thể cố gắng hết sức giúp họ sống hơn một chút ở nơi đó, đến nỗi bức hại.

Bữa trưa là do Cát Mỹ Lâm và Bạch Nhuynh Nhuynh con bếp. Cát Mỹ Lâm cũng là gần đây mới theo con gái học nấu ăn, nửa đời vẫn sống cuộc sống từng đụng tay việc bếp núc, ngờ đến tuổi trung niên bắt đầu rửa tay nấu canh, chỉ nấu ăn, mà việc nhà trong nhà thứ nào cũng học . thấy chồng ngày càng khỏe lên, con trai con gái cũng tràn đầy sức sống hơn , bà tràn đầy sinh lực, một chút thấy mệt.

Ăn trưa xong, Tống Vân ngoài một chuyến, lúc trở về xách theo một túi lớn d.ư.ợ.c liệu, một là mua ở khoa Đông y của bệnh viện, một là từ trong kho chứa đồ của cô, ngoài ba phần canh an thần , phần còn đều dùng để chế tạo hương an thần.

Để đồ xuống, Tống Vân hỏi Bạch Nhuynh Nhuynh đang bên giếng trời hóng mát sách, "Thư Đình và Tử Dịch ?"

Bạch Nhuynh Nhuynh ngẩng đầu, miệng nhai dưa ngọt, lơ lớ, "Đi chơi , mới em khỏi là bọn họ cũng luôn, cũng ."

Mọi đều Tử Dịch võ, thường thể tới gần, và Thư Đình cùng, đều yên tâm, sợ Thư Đình ai bắt nạt ở bên ngoài.

Tống Vân đương nhiên cũng yên tâm về em trai , hỏi xong liền dí chỗ Bạch Nhuynh Nhuynh, "Đang xem sách gì thế?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-395-hy-vong-duoc-phuc-hoi-danh-du.html.]

Đến gần thì phát hiện Bạch Nhuynh Nhuynh đang xem sách giáo khoa cấp ba.

"Sách giáo khoa ? Em hiểu ?" Tống Vân hỏi.

Bạch Nhuynh Nhuynh liếc Tống Vân một cái, "Coi thường đấy hả? Em ở nước Y ít cũng học đại học mà, còn nghiệp sớm nữa."

"Vậy thì ? Kiến thức học giống ?" Tống Vân hỏi.

Bạch Nhuynh Nhuynh ngập ngừng, đó hừ một tiếng, "Dù thì em cũng hiểu ."

Vân Vũ

"Là thấy tin tức gì ?" Tống Vân hỏi.

Nhắc đến chuyện , Bạch Nhuynh Nhuynh gập sách , "Suýt nữa thì quên với chị, sách giáo khoa là ba em mấy hôm mua cho em đấy. Ông bây giờ cấp tính toán động thủ với bọn , nếu thực sự tay, nghiền nát thế lực của bốn tên , thời thế chắc chắn sẽ đổi, chừng sẽ khôi phục thi đại học. Ba em nhà tính định cư ở trong nước, nên bảo em chuẩn , nhất là thể học đại học trong nước, lấy bằng trong nước, như sẽ lợi hơn cho phát triển ."

Tống Vân nhịn giơ ngón tay cái lên, cô quả hổ là cô, trách thể thành công ở bất cứ nơi nào, cái đầu óc , tầm xa , khí phách , thành công thì ai thành công?

"Cậu đúng, em nhất định học cho , đến lúc đó thì thi Đại học Bắc Kinh, gần phố Chính Đức, về nhà tiện, bố chị phục hồi danh dự trở về chắc chắn sẽ phục chức, đến lúc đó còn thể chiếu cố em."

Bạch Nhuynh Nhuynh nhăn mặt đau khổ, "Nói thì dễ, ba em dò hỏi , điểm chuẩn của Đại học Bắc Kinh là cao nhất quốc, mà dễ dàng chứ."

Tống Vân , "Cũng khó như em nghĩ , chỉ cần em yên tâm ôn tập, học nhiều luyện nhiều, chắc chắn thành vấn đề. À, kiếm một bộ sách cho bác sĩ Tư nữa, các loại bài tập, đề thi cũng kiếm nhiều cho , đến lúc đó hai cùng thi Đại học Bắc Kinh, còn thể yêu đương đẽ trong trường, thích mấy."

Bạch Nhuynh Nhuynh rõ ràng động lòng, gò má ửng hồng, "Chị đúng, ngày mai em sẽ kiếm tài liệu ôn tập cho ."

Tống Vân nghĩ đến chuyện bản lâu lắm xem tài liệu ôn tập, vẫn dành thời gian học tập, quan , đại học cũng , lơ là cả hai.

Hai chị em đang chuyện, Tống Vân cũng chuẩn phối thuốc, tay chạm túi thuốc, kịp mở , thấy giọng Bạch Thư Đình từ phía vọng , "Chị Vân, chị Vân."

Tống Vân rút tay , về phía cửa vòm thông giếng trời, Bạch Thư Đình chạy , mồ hôi nhễ nhại, thở hổn hển, mặt đầy vẻ lo lắng, "Chị Vân, xảy chuyện , Tử Dịch xảy chuyện ."

Tống Vân lòng chùng xuống, vội hỏi: "Xảy chuyện gì? Em từ từ ."

Bạch Thư Đình cố gắng thở cho đều, nhưng phát hiện căn bản , sốt ruột vô cùng, chỉ thể ngắt quãng, "Lúc nãy em và Tử Dịch đang cho cá ăn trong công viên, một xem bên cạnh bọn em, rơi xuống hồ, Tử Dịch nhảy xuống nước đưa lên. Nào ngờ nhà bé đó những cảm ơn Tử Dịch, còn vu oan cho Tử Dịch đẩy bé xuống nước. Bây giờ nhiễm lạnh và hoảng sợ, bắt Tử Dịch chịu trách nhiệm, cho Tử Dịch ."

Tống Vân hỏi, "Cậu bé đó ?"

Bạch Thư Đình lắc đầu, "Tử Dịch thấy rơi xuống nước, lập tức nhảy xuống đưa lên, chỉ hớp mấy ngụm nước, , lẽ hù, suốt."

Người , thể chuyện là , chỉ sợ c.h.ế.t mở miệng , c.h.ế.t chứng cứ, cứng nhắc bắt đền.

Loading...