Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 316: Sinh Tồn Trên Hoang Đảo
Cập nhật lúc: 2025-11-11 15:47:16
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
giữa mùa hạ oi ả, thêm đang ở vùng biển phía Nam, nên cũng cần lo lắng chuyện nhiễm lạnh ban đêm. Hai ăn xong liền cùng phân tích bộ chiến dịch , chuyện ríu rít cho đến khi cơn buồn ngủ ập tới, đặc biệt là Tống Vân, cả ngày mệt mỏi, thể cố gắng tỉnh táo đến bây giờ là điều dễ dàng. Cô đành xuống tấm ván và ngủ .
Tề Mặc Nam thấy cô ngủ, vội vàng chống cái đầu còn đang choáng váng di chuyển gần chỗ cô. Anh buồn ngủ, mà chỉ là do chấn động não khiến đầu choáng váng khó chịu, xuống chắc chắn sẽ dễ chịu hơn một chút. bây giờ họ đang ở ngoài hoang dã, thể để cả hai cùng ngủ, nhất định một thức canh gác.
May mắn là củi Tống Vân nhặt khá nhiều, Tề Mặc Nam thỉnh thoảng ném đống lửa một hai khúc, ngọn lửa vẫn cháy đều cho đến khi trời sáng hẳn, Tống Vân tỉnh dậy.
"Em ngủ lâu , gọi em dậy?" Tống Vân dậy, phát hiện đống củi gần như cháy hết, liền ngay Tề Mặc Nam chắc chắn thức trắng đêm.
Tề Mặc Nam : "Lại chẳng chuyện gì, gọi em dậy gì chứ."
Tống Vân bắt mạch cho , hỏi cảm giác của bây giờ thế nào.
Tề Mặc Nam đều thành thật trả lời.
Tống Vân gật đầu: "So với hôm qua đỡ hơn một chút. Mấy ngày tới đầu vẫn sẽ choáng váng, nhưng , vài ngày nữa sẽ hết thôi." Nói xong, cô dậy: "Anh xuống chợp mắt một lát, em nhặt thêm ít củi, tiện thể xem gì ăn ."
Tề Mặc Nam cũng theo, nhưng thể hiện tại cho phép, theo chỉ thêm phiền phức. "Em loanh quanh gần đây thôi, đừng xa."
Tống Vân bổ một quả dừa đưa cho Tề Mặc Nam: "Khát thì uống cái nhé, em đây."
Tống Vân cầm con d.a.o găm rời . Sau khi rời khỏi tầm mắt của Tề Mặc Nam, cô bắt đầu kiếm tệ. Dù cũng là hoang đảo, vắng vài cái cây cũng chẳng .
Cây cối đáng giá hơn nhiều so với hoa cỏ, đặc biệt là những cây hoa kết trái, một cây giá tới một nghìn tệ.
Tống Vân chọn ba cây quả ăn , một kiếm ba nghìn tệ, cộng thêm một ít hoa lá cỏ cây, chỉ riêng buổi sáng nay kiếm hơn ba nghìn năm trăm tệ.
Liếc dư, hiện tại là 10350 tệ.
Vừa kiếm tệ, cô cũng quên tìm kiếm thức ăn. Các loại như gà rừng, thỏ rừng hiện vẫn thấy tăm , nhưng cô phát hiện một vạt khoai môn hoang dại. Dùng d.a.o găm hỗ trợ đào lên, củ khoai to lắm, nhưng nhiều vô kể. Cả một vạt ít nhất cũng nửa mẫu, là khoai môn hoang.
Tống Vân đào mấy chục củ khoai to hơn nắm tay lớn dừng tay. Cô ngắt vài lá khoai môn, thành những cái gói lá đơn giản, cho đó hơn chục củ khoai, còn cất hết ô lưu trữ.
Tống Vân mang khoai trở về nơi tạm trú của hai . Tề Mặc Nam đang nướng cá, nướng xong mấy xiên, đặt mấy chiếc lá cây bên cạnh.
Tề Mặc Nam : "Mấy con cá ăn nhanh thì sắp hỏng mất, nướng chín hết, nướng khô một chút thể để lâu hơn."
Vốn dĩ Tống Vân cũng định như , ngờ Tề Mặc Nam luôn , cũng thôi.
Cô đổ khoai môn từ trong gói lá , cũng cần rửa, gì nước mà rửa, cứ thế ném đống lửa nướng, nướng chín bóc vỏ ăn.
"Ăn xong chúng tìm nguồn nước thôi." Tống Vân .
Bước đầu tiên trong sinh tồn hoang đảo, cũng là bước quan trọng nhất, chính là tìm thấy nguồn nước.
Tề Mặc Nam ý kiến gì. Bản cũng cảm thấy khá hơn hôm qua một chút, bộ một quãng chắc thành vấn đề.
Trong lúc chờ khoai chín, Tống Vân cũng yên, hái mấy dây leo về, bỏ hết lá dây leo , dùng sợi dây leo đan giỏ.
Tề Mặc Nam nướng cá xong cũng cùng đan. Trước đây ở thôn Thanh Hà từng học cùng cô, vốn đôi chút, nên nhanh thuần thục, đan hình dáng.
"Bên một vạt khoai, đợi chúng tìm thấy nguồn nước sẽ đào thêm." Tống Vân .
Vân Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-316-sinh-ton-tren-hoang-dao.html.]
Tề Mặc Nam gật đầu: "Được, lúc đó để đào."
Tống Vân dùng gậy khều những củ khoai trong đống lửa , mỗi củ đều nướng cho vỏ ngoài đen xì, tổng cộng tám củ.
Bóc vỏ một củ, lộ phần thịt trắng muốt bên trong, mùi thơm nhẹ bay mũi, khiến cả hai đều nuốt nước miếng ừng ực.
Tối hôm qua, cả hai đều ăn no, một ăn mấy củ khoai lang, một ăn mấy xiên cá, lúc đó cảm thấy no nhưng thực nhanh tiêu hóa hết, giờ thì bụng đói cồn cào.
Tống Vân đưa củ khoai bóc vỏ cho Tề Mặc Nam.
Tề Mặc Nam tiếp nhận, từ bên cạnh lấy vỏ dừa Tống Vân chẻ đôi, bóc lớp vỏ đen xì bên ngoài củ khoai cho bát dừa, đó đưa trả cho Tống Vân: "Em ăn , sẽ bóc những củ còn ."
Tống Vân tiếp nhận, dùng đôi đũa gỗ Tề Mặc Nam vót gắp lên ăn một miếng, mềm mềm dẻo dẻo, ăn cũng khá ngon.
Tề Mặc Nam bóc cho đầy mấy cái bát dừa mới dừng tay. Tay quá bẩn, đành dùng đôi đũa gỗ tự vót để gắp thức ăn, cũng coi như giữ vệ sinh đôi chút.
Tống Vân ăn hai củ khoai, hai miếng cá cũng no.
Tề Mặc Nam vốn khẩu vị lớn, thể ăn cá, chỉ thể ăn khoai, một ăn hết sáu củ.
Số khoai và cá nướng còn đều cho chiếc giỏ mới đan, lửa cũng gần tàn, hai lên đường tìm nguồn nước.
Chưa khi nào mới thể trở về, tìm thấy nguồn nước mới thể sống sót chờ cứu viện, hoặc tìm cách rời khỏi hòn đảo hoang .
Tống Vân luôn mang theo tấm ván , lôi theo. Cô nghĩ, nếu thực sự còn cách nào khác, sẽ dùng tấm ván thuyền chèo về, vì cô tuyệt đối thể vứt bỏ nó.
Cả hai đều kinh nghiệm tìm nguồn nước, nhanh tìm thấy một cái ao nhỏ một vách núi. Nước là nước mưa từ núi chảy xuống, tụ ở nơi , tạo thành một cái ao nhỏ khá rộng. Một bên của ao một khe hở, nước tràn từ khe hở, tạo thành một con suối nhỏ, uốn khúc chảy xuống.
Tống Vân quanh một lượt, cảm thấy nơi đây là một địa điểm tuyệt vời để dựng lều trú ẩn. Có hai vách đá tự nhiên chỗ dựa, họ chỉ cần kiếm một ít gỗ, dựa vách đá dựng lên một cái lều thể che mưa che gió là .
Hơn nữa, vách đá che chắn, thể phòng tránh gió bão, vững chắc an hơn so với những túp lều đơn lẻ.
Cả hai đều là hành động, nhanh chóng thiết kế vị trí và kích thước của túp lều bắt đầu tìm kiếm nguyên liệu xung quanh.
Tề Mặc Nam hiện vẫn là thương binh, thể vận động mạnh, Tống Vân bèn bảo những việc nhặt củi nhẹ nhàng.
Tề Mặc Nam chịu chỉ mỗi việc nhặt củi, rút con d.a.o găm từ trong ủng , cũng cùng chặt cây. May mà con d.a.o găm đủ sắc bén, những khúc gỗ cần dùng cũng cần quá to, việc cần dùng sức nhiều, Tề Mặc Nam cũng thấy khó chịu, Tống Vân liền mặc kệ .
Sau khi chuẩn đủ gỗ cần để dựng lều, còn cần dây để buộc.
Đương nhiên là dây thừng, xe dây ngay cũng nguyên liệu, Tống Vân đành dùng những dây leo độ dẻo dai để thế dây thừng. Dù căn lều cũng chỉ là nơi trú ẩn tạm thời, ở đây nửa năm, chỉ vài ngày nữa tìm cách trở về .
Hai bận rộn suốt cả ngày, đói thì ăn khoai nướng cá nướng, cuối cùng cũng dựng xong túp lều. Trong lều lót một lớp lá cây cỏ khô dày, đặt tấm ván lên . So với đống cỏ, tấm ván sạch sẽ và bằng phẳng hơn, dùng giường thích hợp.
Nhân lúc trời tối hẳn, Tống Vân xách giỏ đào khoai, Tề Mặc Nam cũng theo, suốt dọc đường nhặt củi hái mấy quả dại.
Khi trời tối hẳn, bên ngoài nơi trú ẩn mới dựng cạnh ao nước bùng lên ngọn lửa trại. Tống Vân ném nửa giỏ khoai đống lửa nướng, còn Tề Mặc Nam thì mang con gà rừng săn chỗ suối bên ngoài ao nước xử lý, sạch dùng cành cây vót nhọn xiên , treo lên giá gỗ thô phía ngọn lửa để nướng.