Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 259: Phùng Kiều Kiều
Cập nhật lúc: 2025-11-11 05:48:36
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mặt Nghiêm Phong đen kịt hẳn , ánh mắt lạnh băng chằm chằm Phùng Kiều Kiều, "Rốt cuộc là chuyện gì?"
Đây là đầu tiên Phùng Kiều Kiều thấy Nghiêm Phong như , trong lòng phát sợ, nhưng miệng chịu khuất phục, tỏ cứng đầu, "Em dối , chiều nay Nghiêm Binh sửa mái nhà tận mắt trông thấy, chuyện thể giả ?"
Thím Quế Anh mặt mày hớn hở tò mò, sang hỏi Nghiêm Binh, "Cậu thật sự trông thấy ? Cô ăn trộm như thế nào? Ăn trộm những thứ gì?"
Nghiêm Binh vẻ mặt khó xử, ngờ một câu đùa tùy miệng Phùng Kiều Kiều truyền khắp khu gia thuộc.
Vân Vũ
Nghiêm Phong trợn mắt Nghiêm Binh, "Đang hỏi đấy, còn nhanh , cho rõ ràng."
Nghiêm Binh đành kể những gì thấy lúc chiều một cách trung thực.
Chị Tô ở một bên , cảm thấy mùi vị gì đó , "Người chỉ là sang nhà bên cạnh lấy một ít đồ thôi, đến miệng các thành ăn trộm ?"
Nghiêm Binh vội vã khoát tay, "Em là ăn trộm , em chỉ cảm thấy bác sĩ Tống thú vị, cổng lớn , trèo tường sang nhà bên cạnh lấy đồ, nên mới kể chuyện cho Kiều Kiều như một chuyện thôi."
Phùng Kiều Kiêu , "Nhân lúc chủ nhà nhà, trèo tường lấy đồ, đó là ăn trộm thì là gì?"
Chị Tô bác bỏ, "Theo như cô , lúc nhà, cô phòng lấy bột mạch nha cũng là ăn trộm ?"
Sắc mặt Phùng Kiều Kiều biến đổi, giọng the thé: "Dì gì thế? Chúng là một nhà, thể giống với họ ?"
Thím Quế Anh thấy khí căng thẳng, cũng tiện ở xem náo nhiệt nữa, ha hả chuồn mất.
Nghiêm Phong tức đến nỗi mặt xám xịt, chỉ Nghiêm Binh , "Một lúc nữa ăn cơm xong, dẫn theo vợ của , đến nhà Tống Vân rõ chuyện , thật xin ."
Phùng Kiều Kiều phục, "Tại xin cô ? Em sai gì ."
"Còn sai ? Sự thật chân tướng rốt cuộc là gì cô ? Dám lan truyền tin đồn khắp nơi, cô vu khống một là ăn trộm, ảnh hưởng của việc đó lớn đến thế nào ?"
Phùng Kiều Kiều ưỡn cổ trả lời, "Em chỉ sự thật thôi, nếu cô thì sợ gì ?"
Chị Tô lạnh lùng Nghiêm Binh đang im lặng gì, Phùng Kiều Kiều hối cải, trong lòng vô cùng hối hận, giá như lúc nên mềm lòng đồng ý để hai ở trong nhà, Phùng Kiều Kiều chính là một cây que khuấy phân, còn Nghiêm Binh là một kẻ đạo đức giả, cả hai đều chẳng gì.
"Lão Nghiêm, cần khuyên nữa, lời khó khuyên ma đầu đáng c.h.ế.t, hậu quả để bọn họ tự gánh chịu."
Phùng Kiều Kiều khịt mũi, "Em chỉ sự thật thôi, thể hậu quả gì chứ, cái họ Tống thể nuốt sống em ? Đây là quân khu đấy, cô bản lĩnh đó ?"
Lời của Phùng Kiều Kiều đối với Tống Vân hề che giấu ác ý, ngay cả Nghiêm Binh thấy cũng cảm thấy , khẽ hỏi, "Kiều Kiều, em và bác sĩ Tống hiềm khích gì ?"
Phùng Kiều Kiều nhớ chuyện lúc tàu hỏa, đến giờ vẫn tức đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng cô tiện , thật là mất mặt.
"Không , em và cô hiềm khích gì chứ, chỉ là luận sự thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-259-phung-kieu-kieu.html.]
Nghiêm Phong tức đến nỗi ăn cơm nữa.
Tất nhiên, cũng cơ hội để ăn nữa .
Lão Cổ trực tiếp tìm đến tận nhà.
"Họ Nghiêm, đây cho ." Lão Cổ ngoài cửa gọi, giọng to, chỉ Nghiêm Phong trong nhà thấy. Hàng xóm láng giềng cũng đều thấy, đều lượt cửa xem náo nhiệt.
Ngay cả Khúc Vận Trúc và Lương Hiểu Hiểu vốn dĩ giao thiệp với trong khu gia thuộc cũng xem tình hình, bởi vì hai con thấy tiếng lão Cổ, tưởng là Tống Vân cũng ở đó, nên xem, nào ngờ chỉ thấy mỗi lão Cổ.
Nghiêm Phong mở cửa bước , phía là chị Tô và Nghiêm Binh, Phùng Kiều Kiều ở phía cuối.
Lão Cổ liếc gia đình họ Nghiêm, khịt mũi lạnh lùng một tiếng, hướng về Nghiêm Phong hỏi: "Anh thế? Một đoàn trưởng, nhà trong khu gia thuộc tạo chuyện thị phi, cái đoàn trưởng quái quỷ gì ? Có ? Không thì nhanh chóng thoái vị nhường ngôi, nhiều hơn ."
Nghiêm Phong liền là chuyện gì, vội vàng tươi xin , "Vâng , là quản giáo nghiêm, nãy đang mắng họ."
Lời Nghiêm Phong còn dứt, Phùng Kiều Kiều chen lên phía , lớn tiếng om sòm, "Em tạo chuyện thị phi chỗ nào? Em chỉ là sự thật thôi, là tạo chuyện thị phi? Cô Tống Vân dám là trèo tường đến nhà ông ăn trộm đồ ?"
Lão Cổ trợn mắt, chỉ Phùng Kiều Kiều mắng, "Mắt bẩn tim bẩn, cái gì cũng thấy bẩn, tuổi trẻ chịu học điều , mở miệng là phun phân, xem nhà ít chuyện trộm gà mò chó, nhãn cầu đều bẩn hết , cái gì cũng thấy bẩn, thật là đen đủi. Ta cho cô , đồ đạc nhà , thứ gì là tiểu đầu Vân thể lấy, cô gì thì lấy nấy, đều là cho cô cả." Nói xong hít một , tiếp tục , "Chiều nay đang nghĩa chẩn, tiểu đầu Vân đang gấp gáp phối t.h.u.ố.c cho một đứa trẻ hai tuổi bệnh tim, về nhà sớm một chút, lúc phối t.h.u.ố.c thiếu hai vị, liền phòng lấy, chỉ là chuyện như thôi, mà mấy các bà lắm mồm các truyền thành cái gì ? Thật là ngày ngày việc chính đáng để , nhai nhà đông, nuốt nhà tây, biến khu gia thuộc thành một mớ hỗn độn, thành cái quái quỷ gì thế."
"Tiểu đầu Vân nhà là đại sự, chấp nhất với mấy bà lắm mồm các , đó là cô độ lượng, cũng thời gian rảnh để cãi với các . giống, rảnh lắm, thích nhất là cãi với khác, nếu còn để thấy những lời nhảm nhí tạp pí lù nào, sẽ buông tha cho họ ." Nói xong, trừng mắt Nghiêm Phong một cái thật lâu, thèm Phùng Kiều Kiều, bỏ .
Nghiêm Phong đuổi theo để giải thích với lão Cổ, lão Cổ tỏ vẻ , Nghiêm Phong đành theo lão Cổ cùng đến nhà Tống Vân.
Chị Tô bước , với đám đông đang xem náo nhiệt, "Giải tán , nhân phẩm của bác sĩ Tống đều thấy rõ, chúng năng việc dựa lương tâm, dùng tim để , đừng , gió là mưa."
Lương Hiểu Hiểu chạy tới, trừng mắt Phùng Kiều Kiều, "Đồ đàn bà xa, cô mới là ăn trộm, cả nhà cô đều là ăn trộm." Tống Vân trong lòng Lương Hiểu Hiểu địa vị vô cùng quan trọng, chỉ bố , phụ nữ vu khống chị Tống là ăn trộm, cô bé căn bản thể nhịn .
Phùng Kiều Kiều lão Cổ chỉ mắng, vốn tức nhẹ, giờ một nhóc con chỉ mũi chửi, càng tức giận hơn, xông tới định đ.á.n.h , "Mày c.h.ử.i ai?"
Khúc Vận Trúc thấy tình thế , sợ Hiểu Hiểu thiệt, vội chạy tới bảo vệ con gái.
Phùng Kiều Kiều lúc tức giận đến đỏ mắt, bất chấp hậu quả, đưa tay nắm lấy cánh tay Khúc Vận Trúc dùng sức vẩy mạnh, đẩy Khúc Vận Trúc văng .
Thân thể Khúc Vận Trúc vốn yếu ớt, điều dưỡng khỏe hẳn, Phùng Kiều Kiều bạo lực vẩy mạnh như , trực tiếp ngã xuống đất, đầu đập mạnh một cái xuống đất, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
"Mẹ, thế." Lương Hiểu Hiểu lao đến bên Khúc Vận Trúc lớn.
Biến cố xảy quá nhanh, ngay cả Nghiêm Binh luôn ở bên cạnh Phùng Kiều Kiều cũng kịp phản ứng, Khúc Vận Trúc ngã xuống hôn mê bất tỉnh.
Chị Tô hồi tỉnh đầu tiên, vội hướng Nghiêm Binh hét, "Còn đó gì, nhanh đuổi theo lão thầy t.h.u.ố.c Cổ, gọi lão thầy t.h.u.ố.c Cổ qua đây."